Editor: Nguyen Hien.
Sáng sớm ngày hôm sau, Mục Duy Hàm mở mắt, chỉ cảm thấy nhức đầu. Anh nâng trán, chợt nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn xung quang phòng, chỉ thấy còn có một mình anh. Bên trong ghế sofa đối diện, vỏ chai rượu toán loạn, hiển nhiên không phải do anh uống, trên mặt đất tàn thuốc cũng không ít.
Ánh mắt Mục Duy Hàm u ám, trong lòng có một loại cảm xúc không diễn tả được bằng lời. Điện thoại đặt trên bàn reo lên, anh tắt chuông báo nhắc nhở, vội vàng đi rửa mặt, sau đó lái xe chạy đến đồn cảnh sát.
Thời điểm đi đến đồn cảnh sát, luật sư Tiền đã làm xong thủ tục, hơn nữa dẫn Đồng Niệm đi ra.
Trong buồng xe yên tĩnh, chỉ có tiếng bánh xe lướt trên mặt đất nghe xào xạc. Mục Duy Hàm nhìn người bên cạnh, thấy vẻ mặt cô mệt mỏi, không khỏi đau lòng nói: “Anh đưa em về nhà trước.”
Đồng Niệm lắc đầu một cái, môi mím chặt: “Đưa em đi Thẩm thị đi.”
Tay cầm lái nắm chặt, Mục Duy Hàm đại khái đoán ra được ý đồ của cô, nhưng vào thời điểm này, chắc chắn Thẩm thị bo bo giữ mình.
“Đưa em đi đi.” Giơ tay lên vòng chắc hai vai, cả người Đồng Niệm rúc vào trong ghế, ngó đầu ra ngoài cửa sổ. Dù chỉ có một chút hy vọng, cô cũng muốn thử một chút.
Lái xe tới phía dưới lầu Thẩm thị, Đồng Niệm không để cho Mục Duy Hàm đi theo cô, một mình đi lên tầng cuối cùng đến phòng làm việc của tổng giám đốc.
Thấy thư ký dẫn cô vào, Trầm Phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/577978/chuong-116-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.