Editor: Nguyen Hien.
Gió xuân ấm áp, trên cây từng chồi non xanh nhạt mọc ra, dồi dào sức sống.
Bên trong cánh cổng to lớn của Lan Uyển là sân vườn rộng rãi, khắp nơi đều tỏa ra hơi thở cuộc sống, lộ ra vẻ xa hoa cực hạn. Phía ngoài ban công phòng khách, ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống, sưởi ấm lòng người.
Đứng ở giữa phòng khách, tay chân Đồng Niệm dâng lên cảm giác lạnh lẽo truyền thẳng đến tim. Hơi thở đứt quãng, có thể nghe được tiếng tim đập loạn xạ của chính cô vang vọng ở bên tai.
Lăng Trọng ngồi trong ghế sofa đối diện, sắc mặt bình tĩnh, tay cầm lấy bình trà tử sa trên bàn, rót trà vào trong tách, mỉm cười đẩy tới trước mặt Đồng Niệm: “Chè xuân Long Tỉnh, con nếm thử một chút xem?”
Đồng Niệm cúi đầu, thấy bên trong tách trà làm bằng tử sa(*),nước trà trong vắt. Cô cúi người xuống bưng tách trà lên, hương thơm xông vào mũi, thấm vào tận ruột gan. Làm cho tâm tình vô cùng lo lắng của cô dần dần bình tĩnh lại.
Tử sa (*): một loại đất sét, có nhiều ở Nghi Hưng, tỉnh Giang Tô. Đất rất mịn, hàm lượng sắt cao, sau khi nung có màu nâu đỏ, tím đen. Chủ yếu dùng làm đồ uống trà.
Khẽ nhấp một hớp, hương thơm thoang thoảng phản phất bốn phía, dư vị lâu dài. Đồng Niệm thong thả đặt tách trà trở lại chổ cũ, cô ngồi thẳng người lại, vẻ mặt yên tĩnh: “Vú Dung đã tỉnh.”
“Vậy à?” Lăng Trọng nhếch môi cười, vuốt ấm trà tử sa trong tay, ánh mắt thâm thúy: “Bà ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/577954/chuong-102-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.