Editor: Nguyen Hien.
Ánh nắng ban mai hơi lộ ra, Đồng Niệm rời giường, nhanh chóng đi rửa mặt, thời điểm đi xuống lầu, Lăng Cận Dương đã lái xe đến.
Mở cửa xe ngồi vào bên trong, Lăng Cận Dương chở cô đi ăn sáng, sau đó hai người đi tới tòa án. Hôm nay là ngày An Hân bị tuyên án, bọn họ nhất định phải đến.
Bên trong tòa án, có rất nhiều người tham dự.
Đồng Niệm ngồi ở phía dưới, cô nhìn thấy An Hân đứng ở chỗ dành riêng cho bị cáo, mái tóc dài chải qua loa, trên người mặc một bộ quần áo màu xanh không vừa vặn, khuôn mặt xinh đẹp tự nhiên, lúc này không còn tươi tắn.
Kiềm chế lại cảm giác phập phồng trong lòng, Đồng Niệm mím môi khẽ rũ mắt xuống, trong lòng thoáng qua cảm giác khó chịu.
Đôi tay được một đôi bàn tay ấm áp bao bọc ở bên trong, Đồng Niệm nhíu mày nhìn ánh mắt dịu dàng của anh, đôi mày thanh tú nhíu chặt chậm rãi giãn ra. Cô nở nụ cười, đôi mắt cũng sáng lên.
Thật ra hai người bọn họ không có nói chuyện, nhưng tâm ý của cả hai đã sớm truyền đạt và ngầm hiểu nhau.
Đứng ở chỗ xét xử, An Hân khẽ cúi đầu, khóe mắt cô vừa vặn thấy được Lăng Cận Dương và Đồng Niệm ở phía đối diện, hai người đan tay vào nhau, hận ý trong ánh mắt cô ngày càng nồng đậm, lửa nóng hừng hực bốc lên làm cho người ta sợ hãi.
Nhìn vẻ mặt lo lắng của mẹ cô, hốc mắt An Hân nóng lên, nhỏ giọng gọi một tiếng: “Mẹ.”
An Mẫu rưng rưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/577944/chuong-96-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.