Editor: Nguyen Hien.
Lái xe trở lại bệnh viện, Lăng Cận Dương đi lên phòng chăm sóc đặc biệt ở lầu hai, đi tới ngoài cửa phòng bệnh, từ cửa sổ nhìn vào, thấy Đồng Niệm còn chưa tỉnh, liền xoay người trở lại, ngồi xuống trên ghế dài.
“Chuyện muốn làm xong rồi sao?” Quyền Yến Thác còn chưa đi, cúi đầu chơi điện thoại di động.
Lăng Cận Dương mím môi gật đầu một cái, trong mắt vẫn còn vẻ tàn khốc, nhẹ nhàng đáp: “Ừ.”
Lần này đối với nhà họ An, anh tuyệt đối sẽ không nương tay, nếu không có thể làm bạn bè, thì chỉ có thể là thù địch. Cư xử với kẻ địch, anh luôn làm theo cách là bức ép tới bước đường cùng.
“A Thác!” Lăng Cận Dương giơ tay lên xoa chân mày, sắc mặt có chút khổ sở mở miệng: “Nếu nhà họ An tìm đến ba của cậu…”
Quyền Yến Thác hiểu ý tứ của anh, nhếch môi cười nói: “Ba của An Hân và ba tôi mặc dù có chút giao tình, chẳng qua bà nội tôi không thích nhà họ An, cho nên ba tôi nhất định sẽ tránh, tuyệt đối sẽ không ra mặt, cậu yên tâm đi! ”
Hai người nắm tay thành quyền đấm nhẹ vào nhau, đôi mắt thâm thúy của Lăng Cận Dương nhuộm đầy ý cười, “Cảm ơn, người anh em.”
Quyền Yến Thác chau chau mày, đôi mắt hoa đào hẹp dài nheo lại, cười nói: “Không cần cảm ơn, cậu đã trở lại rồi, tôi đi đây. Từ tối hôm qua cho đến bây giờ, vợ của cậu đã tìm trở về, nhưng ngược lại cả đêm tôi không thấy vợ tôi rồi.”
Lăng Cận Dương thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/577941/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.