Editor: Nguyen Hien.
Một chuyến đi Hàng Châu, có thể nói Hữu Kinh Vô Hiểm (*),mặc dù Đồng Niệm bị vây trong núi một ngày một đêm, nhưng cuối cùng vẫn được cứu. Nhờ vậy mà cô hiểu rõ, cái gì đối với cô mới là quan trọng nhất.
Hữu Kinh Vô Hiểm (*): Bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm.
Trở lại thành phố Duật Phong, đã là năm sau. Tòa soạn nghe nói Đồng Niệm ở Hàng Châu gặp phải tình thế nguy hiểm, bày tỏ thái độ rất quan tâm, đặc biệt phát cho cô một món tiền thưởng, đồng thời còn cho cô bảy ngày nghỉ đông có lương, để cho cô tịnh dưỡng thân thể trước khi quay lại làm.
Nhận tiền thưởng, còn được mọi người trong tòa soạn cho thức ăn bổ dưỡng, trong lòng Đồng Niệm cảm thấy rất vui vẻ. Điều khiến cô vui mừng nhất là tổng biên tập cho cô nghỉ phép bảy ngày, cô có thể ở nhà ngủ nướng.
Ngủ thẳng một giấc đến khi tỉnh lại, mở mắt ra đã là buổi trưa, sau khi Đồng Niệm rời giường đi rửa mặt, mở tủ lạnh ra lấy thức ăn hâm nóng, thoải mái ăn hết.
Giải quyết xong chuyện của mình, Đồng Niệm lại cho Rella ăn no, rồi cùng nó chơi đùa một lát, đến khi nó chơi mệt, trở lại cái ổ nhỏ của nó ngủ, Đồng Niệm mới đi làm chuyện khác.
Sau buổi trưa, cô ngồi ở phía trước cửa sổ pha một ly trà hoa hồng, trong tay cầm một quyển sách, say sưa đọc. Buổi chiều thời gian trôi qua rất nhanh, trời chập tối, Lăng Cận Dương lái xe trở về, giúp cô làm cơm tối.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/577928/chuong-87-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.