Editor: Nguyen Hien
Sau khi cửa phòng mở ra, Vi Kỳ Hạo ấn cô ngồi trên ghế sofa, nhỏ giọng nói: “Niệm Niệm, em không thể ở lại chỗ này nữa.”
Đồng Niệm cúi đầu, hít hít mũi, gật đầu một cái. Nơi này thật không thể ở nữa rồi, khắp nơi đều là bóng dáng của Rella.
“Anh giúp em thu dọn đồ đạc”. Vi Kỳ Hạo thấy cảm xúc cô không ổn định, đứng lên định dọn dẹp hành lý giúp cô nhưng bị cô ngăn lại.
”Không cần, em có thể làm.”
Xoay người đi vào phòng ngủ, Đồng Niệm lấy va li ra, bắt đầu thu dọn quần áo. Quần áo cô không nhiều lắm nên rất nhanh đã thu dọn xong. Tầng bên dưới tủ treo quần áo, còn để quần áo của Rella, nghĩ khi trời lạnh đến, có thể cho nó ăn mặc thật xinh đẹp.
Cầm quần áo siết trong tay, trong lòng Đồng Niệm đau đớn, nơi cổ họng chua xót khó đè nén. Cô không dám nghĩ đến nữa, cầm một cái lên bỏ vào, sau đó xách vali lên đi ra.
“Xong rồi.” Đồng Niệm xách vali đi ra, nhìn chung quanh, buồn bã nói: “Chúng ta đi thôi.”
Đóng cửa phòng lại, Vi Kỳ Hạo xách vali, nắm tay cô, hai người cùng đi vào thang máy.
Lăng Cận Dương chạy thẳng đến bờ sông Thuyên Loan, anh đậu xe bên ven đường, đang tìm cách để hạ hỏa, bỗng nhiên thấy hai người đi ra. Anh dừng lại động tác, lướt mắt nhìn qua, tầm mắt dừng lại trên vali, ánh mắt sắc bén trong nháy mắt lạnh đi.
Mở khóa xe, Vi Kỳ Hạo mở cóp sau ra, bỏ hành lý Đồng Niệm vào bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/577892/chuong-67-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.