Edit: Cat
Lái xe trở lại vịnh Thuyên, Vi Kỳ Hạo vẫn chưa tắt xe hẳn, anh khoát hai tay lên vô lăng, khuôn mặt tuấn dật tựa hồ còn mang theo một chút tàn bạo.
Đồng Niệm nhìn thấy trên mu bàn tay anh vết thương đang chảy máu, đôi mi thanh tú nhíu lại, cuối cùng mở miệng nói: “Đi lên nhà ngồi đi, miệng vết thương của anh cần phải bôi thuốc.”
Vi Kỳ Hạo giật mình, nhếch khóe miệng lướt qua cười, anh tắt xe, mở cửa xe cùng cô lên nhà.
Mở cửa nhà ra, Rella đã đứng trước nghênh đón, nó đảo quanh chân chủ nhân, bỗng nhiên nhìn thấy người đàn ông xa lạ theo sau, lập tức cảnh giác kêu to lên: “Oa oa oa ——”
Rella tuy không lớn nhưng bộ dáng nó rất hung hãn, thật không giống với thân hình nó chút nào.
Vi Kỳ Hạo từ trước đến giờ không thích chó, vừa thấy nó thiếu chút nữa nhấc chân đá, bất quá nhớ tới Đồng Niệm, vẫn là nhịn sự xúc động kia xuống.
Đồng Niệm cười cúi người, vỗ vỗ đầu Rella, ôn nhu nói: “Rella không cần kêu, anh ấy là bạn của ta.”
Rella đi tới ngửi ngửi chân anh, dần dần dừng tiếng kêu, ngoan ngoãn đi theo bên người chủ nhân.
“Anh ngồi đi.” Đồng Niệm chỉ chỉ sofa, quay đầu nói với người bên cạnh, cô buông túi xách ra đi tới phòng bếp rót nước.
Căn phòng diện tích không phải lớn, trang hoàng cũng rất đẹp. Ngồi ở sofa, Vi Kỳ Hạo nhìn chung quanh bốn phía, phát giác xung quanh thực sự sạch sẽ, hương hoa lài thoang thoảng trong không khí, cùng mùi hương trên người cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/577870/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.