Cửa thủy tinh trong suốt, phản chiếu ánh mặt trời chói mắt, người đàn ông đi vào trên người mặt áo sơ mi Versace màu hồng nhạc, sắc thái nói toạc ra, không đột ngột, tinh thần phấn chấn tiêu sái.
Hai tròng mắt sắc nhọn của Vi Kỳ Hạo nhìn người phía trước, môi mỏng nhếch lên, cất bước đi thẳng vào.
Mắt thấy anh đi tới, sắc mặt Đồng Niệm hơi đổi, theo bản năng muốn né tránh nhưng nhìn thấy mắt anh nheo lại, cô đứng tại chỗ không dám lộn xộn.
Cặp mắt tràn đầy ý cảnh cáo, cô kìm lòng không đậu chột dạ.
“Bộ này không tồi!” Vi Kỳ Hạo khoanh tay cười: “Em mặc rất đẹp.”
Đồng Niệm âm thầm hít vào một hơi, đáy lòng bất ổn khó chịu hơn nữa nhìn biểu tình giật mình của Duẫn Mạch, cô càng cảm thấy đau đầu.
An Hân đứng một bên ngược lại rất có hứng thú với người mới tới: “Lại là anh à, anh quen Đồng Niệm sao?”
Vi Kỳ Hạo nhíu mày, cặp mắt hoa đào hẹp dài khinh mị: “Tôi có quen cô ấy không thì liên quan gì tới cô?”
An Hân sửng sốt, vẻ mặt vừa cười bỗng khựng lại.
Không khí xấu hổ xông lên, Đồng Niệm không muốn làm trò cười, cô cúi đầu mở miệng: “Tôi đi thay ra.”
"Đứng lại ——"
Vi Kỳ Hạo đi tới trước hai tay chắn cô lại, thần thái rất thân mật: “Vì cái gì phải đổi? Váy này tôi rất thích!” Khi nói chuyện, tay anh lấy thẻ bạch kim ra trực tiếp đưa cho nhân viên cửa hàng.
Đôi mi thanh tú của Đồng Niệm cau chặt, cô không thích hành vi này của anh, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/577848/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.