Cảm giác Đồng Niệm ngủ thật lâu, ở trong mộng cô nhớ tới trước đây, cha mẹ đều còn ở bên cạnh. Mỗi khi ăn cơm chiều xong một nhà ba người lại đi ản bộ, tay trái cô nắm tay ba, tay phải nắm tay mẹ, ở giữa vui vẻ trong sự sôi nổi của cha mẹ. Mỗi lần nhìn thấy cô, ba nắm tay mẹ chạy lại phía cô cùng nhau lộ ra khuôn mặt sủng nịch.
Khóe mắt cô có giọt lệ nóng rơi xuống, Đồng Niệm khóc tỉnh lại, mở to mắt đã là hai ngày sau rồi. Sốt cao khiến cho phổi bị nhiễm, bác sĩ gia đình vội tới truyền dịch cho cô, ước chừng cô ngủ hai ngày thì mới chuyển biến tốt.
Từ sau khi mẹ cô qua đời, cô ít khi sinh bệnh, lần này phát sốt giống như bệnh rất nặng, tinh thần không tốt lắm. Lăng Trọng sợ cô không hồi phục tốt, không cho cô đi học, xin cô nghỉ học để dưỡng bệnh, phân phó người hầu cẩn thận chăm sóc.
Ở trên giường ba ngày, thân thể Đồng Niệm dần chuyển biến tốt, sốt cao đã lui, nhưng thân thể không có lực. Sau khi ăn xong, cô ngồi ở ghế sofa cạnh cửa sổ sát đất, nhìn ra bên ngoài, ánh mắt đăm chiêu.
Cho đến khi người hầu đi vào, nói là Duẫn Mạch đến thăm cô, lúc này tinh thần cô mới hồi phục lại.
Trong tay Duẫn Mạch mang theo giỏ hoa quả, tiện tay đưa cho người hầu, bước nhanh tới chỗ cô, đưa tay sờ vào trán cô: “Còn sốt cao không?”
“Đã tốt rồi.” Đồng Niệm mím môi cười, sắc mặt vẫn tái nhợt như trước.
Thấy nhiệt độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/577841/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.