Chương trước
Chương sau
Nhưng có người vui thì sẽ có người buồn, Phạm Hiếu Từ tức giận đến mức suýt nữa là quậy ầm Phạm gia, nhưng rất nhanh hắn ta đã được Triệu Cảnh Hiên đưa về nhà. Chỉ vừa về đến nhà là hắn ta đã bộc lộ luôn tính cách hung ác của mình, không chỉ trực tiếp đập vỡ toàn bộ những gì có thể đập, mà còn hung hăng bóp chặt cổ của Đào Mị, điên cuồng xả giận.

Hành động của hắn cũng làm cho Đào Mị sợ hãi, bây giờ Phạm Hiếu Từ cũng không thể làm chủ của Phạm gia rồi, Đào Linh Nhi thì gả cho Vương Ngữ Tùng, Vương Ngữ Ninh thì vẫn là vợ của Hoắc Dạ... Kết thúc rồi, tất cả những gì mà cô ta làm đều vô nghĩa, bây giờ thật sự mới chính là khoảng thời gian báo ứng của cô ta.

- Mẹ kiếp, lão già Phạm Duy đó làm sao có thể nấu được Như Song Yến chứ! Triệu Cảnh Hiên! Tên đồ đệ của Phạm Thiểm là ai! Nói!

Lúc này Triệu Cảnh Hiên mới cúi đầu, thật ra thì đến tận ngày hôm nay thì cậu ta mới biết rằng đồ đệ của Phạm Thiểm chính là Vương Ngữ Ninh. Không chỉ vậy, đến cả Rose cũng chính là Vương Ngữ Ninh đã giả dạng, mục đích chính là ăn tiền của Phạm Hiếu Từ, nhưng kết cục thì hắn ta vẫn là người thua cuộc.

Nghe đến cái tên này thì Phạm Hiếu Từ liền siết chặt nắm đấm của mình, Vương Ngữ Ninh... Tại sao hết lần này đến lần khác cô lại đối đầu với hắn chứ, rõ ràng hắn cũng là người yêu cô trước, muốn ở bên cô nhất, nhưng tại sao cô thay vì chọn Hoắc Dạ, sau đó lại chống đối hắn, hoàn toàn không muốn chọn hắn! Vương Ngữ Ninh... Tại sao chứ!

- Tôi nghe nói hiện tại Vương Ngữ Ninh đang mang thai, Hiếu Từ... Chúng ta có thể lợi dụng điểm đó.

- Mang thai sao? Haha, Vương Ngữ Ninh và Hoắc Dạ vậy mà nhanh thật đấy... Bây giờ tôi mất tất cả rồi, tôi chắc chắn cũng sẽ khiến cho hai người họ mất hết tất cả!

Nghĩ là làm, Phạm Hiếu Từ liền nhanh chóng cùng Đào Mị lên kế hoạch để bắt lấy Vương Ngữ Ninh, sau đó sẽ đòi Hoắc Dạ một số tiền chuộc nho nhỏ... À không, không chỉ Hoắc Dạ mà còn có cả Vương gia nữa. Những gì mà Vương Ngữ Ninh lấy của hắn ta, thì hắn đều phải lấy lại hết tất cả.

Bây giờ Đào Mị liền lóe lên vài suy nghĩ, bên ngoài thì cô ta cũng gật đầu tán thành suy nghĩ kia của Phạm Hiếu Từ, nhưng bên trong lại âm thầm chạy đến dinh thự của Hoắc Dạ để tìm anh.

[...]

Lúc này Hoắc Dạ và Vương Ngữ Ninh cũng còn đang ở nhà thì nghe tin người hầu nói rằng có người đến tìm, nhìn qua camera thì mới biết người đến tìm họ chính là Đào Mị. Có lẽ chuyện Phạm Hiếu Từ thất thế đã làm cho cô ta biết rõ đâu mới là nơi mà cô ta thật sự cần nhìn rõ, đương nhiên là Vương Ngữ Ninh cũng không sợ hãi, trực tiếp cho cô ta vào nhà, cô lại muốn xem Đào Mị sẽ làm gì.

Chỉ vừa mới nhìn thấy Vương Ngữ Ninh thôi là Đào Mị đã trực tiếp quỳ xuống đất, còn liên tục dập đầu, nói:



- Ninh Ninh, chị biết trước kia chị sai rồi. Cầu xin em cứu chị được không... Phạm Hiếu Từ... Anh ta điên rồi, anh ta đang muốn lên kế hoạch bắt cóc em, sau đó đòi cổ phần từ Hoắc Dạ và Vương thị, anh ta... Anh ta muốn đồng quy vu tận với em đó.

- Đào Mị, chị nghĩ sau nhiều chuyện chị đã làm thì bây giờ tôi vẫn còn tin chị sao?

Đào Mị liền liên tục lắc đầu, cô ta còn đem tính mạng của bản thân ra thề, thề rằng những gì mà cô ta nói bây giờ đều là sự thật. Nếu như cô không tin thì cô ta có thể lấy công chuộc tội bằng cách cứu Vương Ngữ Ninh vào hai ngày sau. Phạm Hiếu Từ thật sự đã phát điên và không biết nên làm gì nữa, hắn ta bây giờ đã hạ quyết tâm rồi, cho dù hắn ta có chết thì cũng lôi theo một con ma lót đường cho hắn... Và người hắn chọn chính là đứa bé trong bụng của Vương Ngữ Ninh.

Chỉ khi đứa bé chết đi thì cả Hoắc Dạ thậm chí là Hoắc gia, Vương Ngữ Ninh hay cả Vương gia đều sẽ đau khổ, hắn chính là không muốn nhìn thấy họ hạnh phúc. Nghe đến đây thì Vương Ngữ Ninh và Hoắc Dạ nhìn nhau, có lẽ cô tin những lời này của Đào Mị, vì chị ta là một kẻ nhát gan, chắc chắn sẽ không dám dùng mạng mình để thề đâu, có thể Phạm Hiếu Từ đang lên một kế hoạch gì đó rất nguy hiểm.

- Đào Mị, bây giờ chị về đi, nếu có chuyện gì thì hãy báo lại với tôi.

- Ninh Ninh...

- Sau những chuyện chị đã làm, thì cùng lắm là đến trại giáo dưỡng thôi. Tôi sẽ không để chị phải đi tù, nhưng nếu như đây là sự lừa dối... Thì chị chuẩn bị ăn cơm tù mọt gông đi.

Đào Mị liền nhanh chóng gật đầu, sau đó chị ta còn nhìn qua nhìn lại, rồi nói nhỏ với Vương Ngữ Ninh.

- Thật ra Phạm Hiếu Từ còn có buôn lậu vũ khí nữa... Ninh Ninh, em nên cẩn thận.

Lúc này Vương Ngữ Ninh liền giật mình nhớ ra gì đó, đúng rồi... Chính là buôn lậu vũ khí.

Đợi khi Đào Mị rời đi thì cô mới nói chuyện này cho Hoắc Dạ nghe, thật sự là Phạm Hiếu Từ có buôn lậu vũ khí, nơi hắn cất giữ chính là một căn hầm bí mật dưới nhà của hắn. Ở kiếp trước cô có một lần đi lạc vào trong đó, do là khi đó Vương Ngữ Ninh vẫn còn giá trị lợi dụng, nên Phạm Hiếu Từ mới không giết cô.

Sau này, khi hắn đã lợi dụng xong thì liền nói ra hết cho biết, hắn không chỉ buôn lậu vũ khí mà còn có cả thuốc phiện nữa, cho nên khi Vương gia sụp đổ thì hắn cũng không thể giữ mạng của cô lại... Đúng rồi, lý do cô chết chính là bị chính những khẩu súng buôn lậu của Phạm Hiếu Từ bắn, nhưng trước đó thì hắn đã tiêm cho cô thuốc phiện, sốc điện, còn đánh đập, hãm hiếp, nói chung thì những chuyện Phạm Hiếu Từ đã làm bây giờ cô đều nhớ rõ rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.