Chương trước
Chương sau
Cuối cùng thì Vương Ngữ Ninh lại chốt giá với một bàn Như Song Yến là một trăm bảy mươi triệu với mười sáu món, chỉ cần nghĩ đến đây là cô đã cảm thấy vui vẻ rồi.

Thật chất thì vào kiếp trước cô đã từng có một khoảng thời gian đi theo sư phụ để học trù nghệ, mà người dạy trù nghệ cho cô chính là người của Phạm gia, bài học cuối cùng mà bà ấy dạy lại chính là Như Song Yến.

Vốn dĩ Vương Ngữ Ninh còn nghĩ rằng cả đời này sẽ không bao giờ có cơ hội thể hiện Như Song Yến, nhưng vào năm đó Phạm Hiếu Từ lại đến Vương gia và nói rằng Phạm gia đang chuẩn bị mở cuộc thi cho người thừa kế, người muốn thừa kế phải nấu được mười bảy món trong Như Song Yến. Và năm đó Vương Ngữ Ninh vẫn còn yêu hắn ta mù quáng, cô đã đem hết mười bảy món Như Song Yến nấu ra, để Phạm Hiếu Từ hiên ngang trở thành gia chủ của Phạm gia. Nhưng rồi sau đó... Mọi chuyện sau đó đều không còn nằm trong mong đợi ban đầu nữa.

Đương nhiên, chỉ có cô biết rằng Như Song Yến bao gồm mười bảy món, mà món thứ mười bảy mới là chìa khóa chủ chốt, còn những món trước đó chỉ là hoa là hương mà thôi. Mà bây giờ cô có thể chễm chệ nấu ra mười sáu món, để Phạm Hiếu Từ cảm nhận được cái gì gọi là leo càng cao, té càng đau!

Lúc này, Vương Ngữ Ninh lại nhận được tin nhắn thì Hoắc Dạ, anh chỉ đơn giản là chúc cô ngủ ngon mà thôi. Nhưng cô lại cảm thấy vui vẻ đến lạ kì... Nhớ vào kiếp trước, ngày nào anh cũng nhắn tin cho cô để báo cáo lịch trình, nhưng cô lại không thèm quan tâm, nhiều lúc tức giận cô còn cho anh vào danh sách đen nữa, nghĩ lại thì lức đó cô đúng là máu lạnh vô tình.

Còn Hoắc Dạ ở bên này tuy là nhắn tin cho cô nhưng nội tâm cũng rất lo lắng, anh sợ rằng cô sẽ không trả lời mình. Nhưng ngay sau khi tin nhắn được gửi đi không lâu thì Vương Ngữ Ninh ở bên kia đã hồi âm, đáp:

[Ninh Ninh]: Anh cũng ngủ ngon, Dạ ca ca.

Chỉ một câu đơn giản như vậy thôi cũng đủ để khiến cho Hoắc Dạ cảm thấy hạnh phúc rồi. Vốn dĩ anh không nghĩ sẽ có ngày mình lấy được Vương Ngữ Ninh, mà cô lại còn đồng ý làm vợ anh nữa chứ, đây chính là điều không thể nào... Nhưng mà... Nhưng anh đã thật sự sắp kết hôn với người con gái anh yêu rồi!

- Ninh Ninh, lần này anh sẽ bảo vệ em thật tốt.

[...]

Buổi sáng hôm sau, Vương Ngữ Ninh thức dậy trong sự mè nheo của Lâm Thiếu Xuân. Vì hôm qua bà ấy cùng cha cãi nhau nên cả buổi tối Vương Ngạn đều ngủ ở bên phòng của Vương Ngữ Tùng, còn một người phụ nữ mạnh mẽ như Lâm Thiếu Xuân thì lại không thể ngủ thiếu hơi chồng, nên sáng ra là bà ấy liền phi ngay đến phòng của con gái kể khổ.

Tuy nhiên thì ngay khi nghe thấy giọng nói của Lâm Thiếu Xuân là Vương Ngữ Ninh đã biết sắp có chuyện không xong rồi, cô liền lật đật bật đầu ngồi dậy rồi phi ngay vào nhà vệ sinh để chuẩn bị đi học. Lúc này Lâm Thiếu Xuân còn định kéo con gái ngồi xuống ăn sáng thì cô đã từ chối và nói rằng lên trường sẽ ăn sau.



Hiển nhiên là Lâm Thiếu Xuân không tin rồi, con gái bà ấy sinh ra lẽ nào còn không hiểu tính cách của cô sao? Đây rõ ràng là đang tìm cớ để trốn đi thì có! Đúng là cha nào con nấy mà, tức chết bà ấy rồi.

Vương Ngữ Ninh vừa thoát khỏi ma trảo của mẫu hậu liền vui vẻ chuẩn bị đi học, nhưng dừng trước cửa nhà cô lại là một chiếc xe sang trọng. Nam thanh niên lịch lãm trong xe vừa nhìn thấy cô liền bước xuống, vui vẻ nói:

- Ninh Ninh, anh đến đón em đi học nè.

Nếu như vừa rồi tâm trạng của Vương Ngữ Ninh đang rất vui thì ngay khi gặp hắn ta liền trầm mặc, đúng rồi... Người xuất hiện ở đây không phải là Hoắc Dạ mà cô mong ước mà lại là Phạm Hiếu Từ, người mà hiện tại cô đang cực kỳ căm ghét!

- Không cần đâu ạ, chút nữa Dạ ca ca sẽ đến đón em.

- Ninh Ninh, chẳng lẽ anh đã làm gì sai sao? Em giận anh cái gì thì nói ra có được không? Anh sẽ sửa đổi mà.

Phạm Hiếu Từ vừa nói vừa muốn nắm lấy tay cô, nếu là ở kiếp trước thì cô đã mền lòng và chấp nhận tha thứ cho hắn ta, nhưng lần này Vương Ngữ Ninh lại lùi xuống một bước, đồng thời còn tránh né sự đụng chạm với Phạm Hiếu Từ nữa. Ánh mắt của cô trông rất bình thường nhưng lại chẳng chứa lấy một giọt tình cảm nhìn hắn ta, nói:

- Anh Hiếu Từ, thật ra em đã sớm không còn thích anh nữa rồi, hơn nữa em và Dạ ca ca cũng sắp kết hôn rồi. Em hi vọng anh sẽ thành tâm chúc phúc bọn em.

- Ninh Ninh, rõ ràng em không hề thích Hoắc Dạ, tại sao em phải làm như vậy chứ?

Vương Ngữ Ninh cũng chỉ mỉm cười, đáp:

- Ai nói em không thích Dạ ca ca chứ? Anh Hiếu Từ, chuyện trước kia đã qua rồi thì hãy cho nó qua đi, em sẽ trân trọng người trước mắt và em hi vọng anh cũng vậy nhé.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.