Trong một căn biệt thự có một thân ảnh nhỏ nhắn đang cuộn tròn trong chăn trên chiếc giường yêu quý của mình mặc kệ người ngoài cửa có kêu thế nào đi nữa cô cũng không dậy.
- tiểu Mỹ: Chị Đình ơi chị dậy đi!!Chị Đình!!
(tiểu Mỹ là cô nhi được mẹ cô đem về đã theo cô từ khi còn rất nhỏ, cô luôn xem tiểu Mỹ như chị em vậy)
Giọng cô gái vang lên đầy bất lực, nó khàn như sắp khóc đến nơi vậy. Cô đã lên gọi 3 lần rồi mà người bên trong không phản ứng gì hết. Đang tính quay xuống nhà thì...
- Ly Đình: um...mm...ơ tiểu Mỹ à em
Một giọng nói ngái ngủ vang lên nhè nhẹ tuy nhỏ nhưng tiểu Mỹ vẫn nghe được
- tiểu Mỹ: ôi trời chị của em ơi chị dậy đi. Ông bà chủ đang đợi chị dưới nhà kìa
- Ly Đình: h..hả em nói gì cơ
Cô nghe vậy thì tỉnh ngủ hẳn luôn
- tiểu Mỹ: em nói ông bà dưới nhà
- Ly Đình: sao em không gọi chị dậy thế, chết chị rồi
Cô hơi hoảng mà phóng nhanh xuống giường
- tiểu Mỹ: em đã gọi chị 3 lần rồi mà chị có dậy đâu
Cô thật sự bất lực với cô tiểu thư nhà mình
- Ly Đình: em đợi chị một chút
Nói rồi phóng thẳng vào phòng tắm luôn. Còn tiểu Mỹ lắc đầu ngao ngán ngày nào cũng vậy. Sau 15' cô cuối cùng cũng bước ra, lại bàn trang điểm nhẹ rồi ra mở cửa.
- Ly Đình: hì hì xin lỗi nha bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-phut-ban-dau/2644894/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.