Nói thật vẻ mặt cô lúc này thật đáng sợ. Đưa xong cô quay qua trợ lý nói bằng giọng nghiêm nghị
- Ly Đình: gọi mọi người vào họp!
Cô cười với mọi người nhưng nụ cười của cô thật sự làm mọi người rùng mình. Nhiệt độ trong công ty như giảm xuống vài độ vậy lạnh không tả được
Những quản lí đi theo trợ lí của cô hỏi
- Mọi người: này trợ lí Hoàng, chủ tịch sao vậy, tôi thấy sợ quá. Chưa tới giờ họp mà
Lời vừa dứt không gian chợt im lặng hẳn, bởi vì trước mặt họ là cửa phòng họp. Bọn họ hít thở sâu thủ sẳn tâm lý rồi đẩy cửa bước vào
- Mọi người: Chủ tịch
Cô không nói gì chỉ gật đầu
Bọn họ cảm thấy kỳ này tiêu rồi. Chủ tịch của bọn họ sao im lặng thế lại còn nghiêm mặt nữa chứ
Ai nấy đều mang tâm trạng thấp thỏm ngồi vào ghế
- Ly Đình: báo cáo đi
Giọng cô lạnh ngắt vang lên như thể muốn đống băng bọn họ vậy
Ông giám đốc nhìn mọi người sau đó nhìn chủ tịch rồi thở dài mà đứng dậy báo cáo trong lúc tâm trạng như rơi xuống vực sâu
Cô nghe họ báo cáo mà sắc mặt ngày càng đi xuống, không khí càng ngày càng lạnh đi.
- Ly Đình: VỀ LÀM LẠI ĐI, LÀM VIỆC LÂU NHƯ THẾ MÀ CÓ MẤY BẢN BÁO CÁO CŨNG KHÔNG XONG LÀ SAO?
Giọng cô lạnh ngắt vang lên như đẩy bọn họ vào núi băng vạn trượng vậy
- Mọi người: v..vâ.vâng ạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-phut-ban-dau/2644890/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.