Nghe mẹ nói cô hơi hoang mang
- Ly Đình: ai rước con cơ
- Ba cô: con rể
Ba cô nhếch môi đầy ẩn ý nhìn cô nói. Nghe vậy khuôn mặt cô càng hoang mang hơn, gì cơ cô vừa nghe gì ba nói gì vậy
- Ly Đình: ơ...ơ con r..rể vậy
- Mẹ cô: đừng chọc nó nữa. Là thằng Quân đấy. Nó bảo sẽ qua rước con
- Ly Đình: nhưng con....
- Ba cô: sao, không đồng ý
Cô nhìn vẻ mặt đắc ý của ba mình mà cạn lời
- Ly Đình: không có
- Mẹ cô: vậy nha giờ ba mẹ phải đi, gặp con sau nhé
- Ly Đình: dạ
Cô tạm biệt ba mẹ xong quay người vào trong nằm lên chiếc giường êm ái, ngấm chiếc váy vừa được treo lên đó ít phút trước
Chiếc váy này là do Trác Hạo Hiên tặng cho cô vài ngày trước nhân dịp hắn ra mắt bộ sưu tập mới có tên "Ánh Trăng"
Bộ váy này là thiết kế riêng cho cô nên rất vừa, cảm thấy không chổ chê cô đứa tay lấy điện thoai nhắn cho hắn bảo cảm ơn vì chiếc váy rồi tiện tay cài báo thức. Cô phải ngủ một chút nếu không sẽ không thể tỉnh táo được
...----------------tua...
Khi cô lần nữa thức dậy đôi mắt mơ màng chưa tỉnh ngủ cổ áo bị lệch sang một bên lộ ra xương quai xanh gợi cảm vừa nhìn đã bị mê hoặc
Với lấy chiếc điện thoại xem thì cô tá hoả khi thấy đã 6h còn có một tin nhắn của mẹ nữa, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-phut-ban-dau/2644874/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.