Ba mẹ cô thấy vậy chỉ bĩu môi khinh bỉ con gái nói
- Ba cô: chỉ giỏi làm nũng
Cô nhìn ba mẹ mình mà mệt mỏi, họ phải ba mẹ cô không vậy chứ sao bắt bẻ cô thế
- Mẹ anh: thôi đừng la con bé như vậy mới tốt, con đó trên thương trường gánh nhiều vất vả như vậy nên có gì con cứ bảo Quân nó giúp con
- Ly Đình: vâng ạ
: chào con
Đang mãi nói chuyện thì có một giọng nói nhẹ tênh cất lên
Cô quay qua thì thấy bà nội anh đang mỉm cười với mình, bà đưa tay ra ý bảo cô tới đây. Cô vội buông anh ra bước tới chổ bà
- Ly Đình: bà gọi con ạ
- Bà nội anh: đúng rồi, thật lâu mới gặp lại con, sau này thằng Quân nhờ con nhé
Cô nghe vậy thì khẽ nhìn anh rồi nói với bà
- Ly Đình: vâng ạ
- Mẹ cô: tiểu Đình con đã ăn gì chưa
Cô nghe vậy chỉ nhìn mẹ lắc đầu, không nhắc cô cũng quên luôn, bây giờ cô đói rồi
Ba mẹ anh nghe vậy quay qua bảo anh đưa cô đi lấy đồ ăn
- Mẹ anh: Quân con đưa con bé qua kia lấy đồ ăn đi con, để nhịn đói lâu sẽ ảnh hưởng đến dạ dày đó
Anh không nói gì chỉ gật đầu, còn cô thì cũng phản kháng mặc anh đưa đi
- Thiếu Quân: em ăn gì
- Ly Đình: em không kén ăn
Anh nhìn cô rồi cũng tự mình chọn mấy món cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-phut-ban-dau/2644870/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.