Ăn xong thì đồng hồ cũng điểm 9h tối nơi này cũng khá gần khách sạn nên cô có ngõ ý muốn đi bộ về. Không ngoài dự đoán anh cũng đồng ý luôn
- Có mỏi chân không
- Không có
Đi một chút cô dừng lại quay người đối diện với anh
- Ngày mai em sẽ về lại Hải Thành
- Sao lại về
- Em cần xử lý ít chuyện
- Khi nào trở lại
- Rất nhanh chúng ta sẽ gặp lại nhau
Anh chỉ gật đầu rồi tiến lên ôm lấy cô.
Khải Lam đã đến khách sạn đợi anh nên không biết sếp của mình đang làm gì mà có thấy chắc cũng không cần ăn cơm nữa rồi
Buông nhau ra rồi nắm tay tiếp tục đi. Đến trước khách sạn cô nói mai sẽ qua nhà anh tạm biệt
- Mai anh qua đón e
- Ừm
Nhìn chiếc xe dần lăng bánh cô mệt mỏi bước vào trong tuy mệt nhưng cô vẫn biết người theo dõi mình, cô thừa biết đó là ai chỉ là không muốn vạch trần thôi.
Mặc kệ hắn cô vào thang máy về phòng tắm rửa thật sạch, tới bên ban công ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài, dáng người cô độc nhưng không cô đơn đó như hoá bản thân cô thành một kẽ nắm giữ không gian vậy, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên đôi mắt trong veo thả vào màn đêm vô tận.
Bước tới cạnh giường lấy điện thoại gọi cho người nào đó. Tiếng chuông reo vài hồi cũng có người bắt máy, giọng nói có phần trầm lắng đầy gợi tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-phut-ban-dau/2644860/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.