Sau khi bọn họ đi khỏi thì cô cùng anh và ba mẹ hai bên vào trong, vừa ngồi xuống ba cô hỏi
- Ba cô: sao thằng Trạch lại làm vậy trước đây nó hiền và thật thà lắm mà
- Mẹ cô: chắc là yêu quá. Cũng không biết nó có sao không
- Ba anh: thằng bé lúc nãy ...
Ba anh người im lặng nhất từ lúc hắn ta xuất hiện bất ngờ cất tiếng hỏi
- Ba cô: thằng bé đó gần nhà chơi chung với con Đình từ nhỏ nên ...
- Ba à con chỉ chơi với chị Nguyệt thôi không có chơi với hắn ta
- Mẹ anh: vậy thằng bé thích Đình Đình sao
- Ba anh: chắc là vậy rồi bà không thấy khi nãy nó có bao nhiêu sự bực tức dành cho con trai mình sao
- Mẹ anh: yêu mà mù quáng như thế sao..
- Dù sao thì bây giờ Đình Đình cũng là vợ chưa cưới của con, con sẽ không để cô ấy rơi vào tay người khác
- Ba cô: Thôi được rồi bỏ qua đi dù sao thì đã có người giải quyết rồi không phải sao
Vừa nói ông vừa liếc nhìn cô khiến cô giật mình mà chột dạ
- Mẹ cô: à đúng rồi khi nào con về lại Hải Thành
- 2h chiều nay con sẽ bay. Khi nào ba mẹ về
- Ba cô: con về trước đi tuần sau ba mẹ về
- Mẹ cô: về tới nói với mẹ một tiếng nha
- Dạ
- Mẹ anh: Đình Đình khi nào con rãnh con lại qua đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-phut-ban-dau/2644853/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.