Chuyến bay nhanh chóng được hạ cánh tại Hà Lan thơ mộng với đầy đủ sắc màu
Biết được nơi cô ấy đến nhưng hắn vẫn không tài nào tìm được cô, bởi Ly Đình vẫn ác đến độ không cho hắn biết chút gì về nơi ở của cô. Do đây không phải là địa bàn của hắn nên hắn không thể manh động điều tra được. Chợt nghĩ ra gì đó hắn lấy điện thoại gọi cho ai đó
- Phương Minh Trạch: Trác Hạo Hiên giúp tôi một chút được không?
- Hạo Hiên: mới đó mà tới nơi rồi à
- Phương Minh Trạch: ừ
- Hạo Hiên: giúp chuyện gì?
- Phương Minh Trạch: giúp tôi tra chổ ở của cô ấy được không?
- Hạo Hiên: a chuyện này thì...
Vừa nói vừa liếc nhìn người con gái bên cạnh. Mà cô ấy đang nhìn cậu với ánh mắt đầy sự thân thiện
- Phương Minh Trạch: có chuyện gì à
- Hạo Hiên: tôi nghĩ cậu nên tự mình tìm thì hơn
- Phương Minh Trạch: sao cơ, bên này cậu thân thuộc hơn tôi, hơn nữa giữa biển người mênh mông cậu kêu tôi đi đâu tìm?
- Hạo Hiên: cậu đừng làm khó tôi chứ...
- Anh không tự tìm được thì đừng tìm nữa
Tiếng cô rõ to vang lên thành công đánh sập tâm lý của hắn. Hắn thật sự muốn khóc tới nơi rồi.
- Hạo Hiên: cậu nghe thấy chưa không phải tôi không giúp mà là giúp cậu rồi thì tôi cũng toi luôn đấy. Cậu tự lo liệu đi nha
- Phương Minh Trạch: khoan đã, tôi...
tút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-phut-ban-dau/2644809/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.