Trên máy bay trở về căn cứ tổ chức. Bắc Ngôn đã đưa ra quyết định thay đổi thân phận của cô và quên đi quá khứ trước kia.
"Nguyệt Lam từ giờ trở đi em sẽ sống với thân phận thật của mình là Bạch Dạ Lan là người đứng đầu deathly stubborn. Và quên đi tên cũ của mình sống một cuộc sống mới. Chào mừng em trở lại."
"Đúng vậy! Thế là từ giờ em được dẫn chị đi ăn ở chợ đêm rồi."
"Thất Sát em quên Dạ Lan không thể ăn đồ ở đó sao. Em không biết mấy lần em toàn lén đưa Dạ Lan đi ăn ở mấy chỗ đó, kết quả là phải vào viện sao. Em lên bỏ ngay suy nghĩ đó đi."
"Nhưng mà đâu phải lỗi tại em đâu, do đồ ăn ngon quá, chị Dạ Lan muốn ăn lên em mới gọi đồ thôi chứ."
"Vẫn còn đổ thừa cho tiểu Dạ sao. Có vẻ em thấy cuộc sống của mình dài quá à. Có cần chị rút bớt không."
"Thôi mà chị Vũ Tịch. Em biết sai rồi mà..."
Dạ Lan ngồi bên cạnh không nhịn được nữa cũng bật cười, khiến mọi người ai cũng ngỡ ngàng.
"Có phải em vừa gặp ma không, chị Dạ Lan vừa cười rồi đó." - Thất Sát cũng ngơ ngác nhìn về phía Dạ Lan.
"Tiểu Dạ Lan của chúng ta cuối cùng cũng cười rồi, mừng quá đi."
Bên khác Hoắc Lăng Phong cũng đến nơi mà cô ở. Nhưng cảnh tượng trước mắt anh cũng khiến anh cũng bất ngờ. Nơi đây đã bị đốt cháy trong biển lửa. Cảnh tượng thật kinh hoàng. Sau khi dập tắt nửa anh tiến vào phía trong xem mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-lan-dau-gap-nhau/436569/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.