Sáng hôm sau, cô dậy từ rất sớm để chuẩn bị đi làm. Nhưng xe cô để ở công ty nên Lâm Thiên Hàn phải đưa cô đi. Cô vừa bước xuống xe thì Lâm Thiên Hàn đã kêu cô lại và đưa cho cô cái túi.
"Đây là gì vậy anh?" - Cô ngơ người nhìn cái túi rồi hỏi.
"Đây là đồ ba nhờ anh đưa cho em."
Cô liền mở ra xem và sắc mặt cô lại tối sầm xuống.
"Ba bảo nếu như em không ăn hết mà bỏ đồ ăn đi thì lập tức dọn đồ về nhà ở đó!" - Anh nói với giọng nghiêm túc nhưng nhìn sắc mặt cô thì lại không nhịn được mà cười.
Cô nhíu mày nhìn người anh trai đang cười mình mà nói.
"Anh không phải đi làm à? Mà vẫn còn ở đây." - Cô giận cá chém thớt nhìn Lâm Thiên Hàn.
"Anh có, vậy anh đi đây! Em nhớ ăn hết đó nha." - Lâm Thiền Hàn không quên nhắc lại không cô lại quên...
"Em biết rồi!" - Cô đành ấm ức đi vào...
Nhưng dù sao thì cũng là đồ ba chuẩn bị cho cô, nên làm sao cô dám bỏ chứ...
Cô quay người bước vào sảnh công ty.
Nhưng hai người không hề biết có một người luôn quan sát từ này đến giờ, từ những cử chỉ, hành động và lời nói của họ. Đúng vậy! Không ai khác chính là Hoắc Lăng Phong chủ tịch công ty.
Lúc đó anh đang đi vào sảnh công ty thì gặp hai người đang nói chuyện vui vẻ với nhau. Nhìn hai người vui vẻ nói cười rất thân thiết, bỗng dưng sao anh cảm thấy đau lòng như vậy. Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-lan-dau-gap-nhau/436549/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.