"Cô đúng là một con mèo hoang không biết nghe lời mà."
Không biết từ lúc nào anh đã đứng phía sau cô rồi. Cô định bước ra khỏi cửa thì anh đã đóng sầm cửa lại. Lúc anh vừa đóng cửa cô quay người lại đã bị bao vây bởi vòng tay của tên đại ác ma rồi.
Cô bất ngờ ngẩn người một lúc. Đến khi anh tiến sát lại cô bỗng dưng mặt cô đỏ bừng nên.
"Anh...anh nói ai là mèo hoang hả? Nhà anh nuôi mèo thì liên quan gì đến tôi. Anh tránh ra đi!" - cô bực bội dùng sức đẩy anh ra.
"Cô định thoát khỏi vòng tay tôi dễ vậy sao!"
Lâm Nguyệt Lam có dùng sức đi nữa vẫn không thể thoát khỏi vòng tay anh. Cô làm mọi cách nhưng vẫn không hề hấn gì đến tảng băng bất di bất dịch này được. Cô bắt đầu có vẻ khó chịu.
"Anh tránh ra cho tôi!" - Cô dùng lực đập giày cao gót vào chân anh.
Nhưng anh không ngờ cô lại dùng chiêu này đành nới lỏng tay ra. Có vẻ cú đạp vừa rồi khiến anh có vẻ đau đớn không nói được gì.
"Cho anh chừa cái tật bắt nạt con gái nhà người ta! Mong anh lần sau tránh xa tôi ra." - Cô đắc ý nhìn anh.
"Cô cũng được lắm! Để xem tôi trị con mèo hoang cô kiểu gì."
Anh nhìn cô với ánh mắt chứa đầy sự nguy hiểm. Anh tiến lên từng bước từng bước dồn cô đến sát cánh cửa phòng.
"Anh...dám....ưm!"
Cô chưa nói hết câu đã bị anh hôn rồi. Cô dùng sức đẩy anh ra nhưng bất thành.
Nụ hôn đầu của cô lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-lan-dau-gap-nhau/436546/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.