Phương Mộc Đản
Thấy Trầm Dục Phong chắn ở cửa, Lý Nhược Hành không tự giác lui về phía sau, cô cảm thấy nam nhân này tuyệt đối không có ý tốt, năm lần bảy lượt làm khó dễ Cảnh Tinh, lại còn có thái độ khiếm nhã với cô. Lý Nhược Hành chán ghét nhìn Trầm Dục Phong, hừ, chẳng phải là loại công tử thích có mọi thứ trong tay sao, hắn ta thấy cô không còn theo đuổi mình nữa thì lại cảm thấy mất hứng và muốn có cho bằng được, loại người này không phải cặn bã thì là gì.
Trương Tiểu Mai cũng chướng mắt tên Trầm Dục Phong này, vội vàng kéo Lý Nhược Hành sang một bên, đang định né tránh rời đi thì Trầm Dục Phong đã níu lấy cánh tay Lý Nhược Hành ra vẻ thân thiết nói:
“Nhược Hành, lúc nãy anh thấy em biểu diễn quá tuyệt, anh rất bất ngờ, thật không ngờ Nhược Hành lại tài năng như vậy, anh nghĩ mình thích em mất rồi.”
Lý Nhược Hành bị hắn nắm lập tức nổi giận, cố vùng tay ra nhưng hắn càng thêm lực, định cầu cứu Trương Tiểu Mai thì nghe thấy hắn nói vậy liền không nhịn được nữa quát lớn:
“Anh nói gì vậy, mau buông tôi ra, nếu không đừng trách tôi không khách sáo.”
Trương Tiểu Mai bên thấy bạn mình bị Trầm Dục Phong khi dễ lập tức xông lên đẩy Trầm Dục Phong ra, bị đẩy bất ngờ nên Trầm Dục Phong cũng không phòng bị liền chao đảo lùi ra phía sau. Lúc này Trương Tiểu Mai chỉ thẳng vào Trầm Dục Phong nói:
“Anh đừng có quá đáng, tôi lập tức la lên đó.”
Trầm Dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-kiep-truoc/35396/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.