Ôn Địch bị cảm đã một tuần rồi mà vẫn chưa khỏi, trước đó đầu cô đau như muốn nứt ra. Bây giờ người cũng đã tỉnh táo, dễ chịu hơn một chút, không còn cảm thấy mông lung nữa.
Không sốt cao liên miên, vì vậy cô không hề tiêm hay uống thuốc gì cả, chỉ toàn uống nước nóng.
Hôm nay Viên Viên đã chuẩn bị năm, sáu loại trái cây để cô bổ sung thêm vitamin.
Ôn Địch không thể ăn hết được, nên chia cho cô ấy một ít.
Viên Viên không thích ăn trái cây chua cho lắm, nhưng vì làn da, cô ấy ngồi xuống cùng ăn với Ôn Địch, “Chị Ôn Địch, nếu em có một nửa sự kiên nhẫn của chị, mỗi khi cảm lạnh em cũng không cần phải uống thuốc rồi. Uống hai ngày thuốc không thấy đỡ, em chịu không nổi liền đi truyền nước.”
Ôn Địch cười tự giễu: “Chị quen rồi, không nói đến sự kiên nhẫn, cùng việc chị ăn chậm giống nhau vậy.”
Nói tới ăn chậm nhai kỹ, Viên Viên thở dài. Cô ấy ăn xong bốn quả kiwi, Ôn Địch chỉ mới ăn xong một miếng. Nếu cô ấy có thể chậm rãi ăn một thứ gì đó, nói không chừng còn có thể giảm thêm 1 ký.
Doãn Tử Vu kết thúc phân cảnh, cô ấy mặc áo khoác rồi đến tham gia cuộc vui.
Khay trái cây được đặt trên băng ghế xếp, điều kiện sơ sài, mọi người cùng ngồi thành hình tròn, nói cười vui vẻ. Chỉ có ở phim trường bọn họ mới có thể tận hưởng được giây phút thoải mái.
Viên Viên nói: “Kiwi hôm nay khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-khi-nao/2542571/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.