Ôn Địch lau sạch vết vôi trắng, sau đó tìm chỗ vứt khăn ướt.
“Đưa anh.” Nghiêm Hạ Vũ đi tới, lấy đồ trong tay cô. Anh chỉ muốn kéo chiếc khăn ướt, không tránh khỏi chạm vào ngón tay cô, anh nói xin lỗi sau đó cầm khăn ướt ném vào sọt rác ở góc tường.
Anh quay người lại, Ôn Địch đã lên tầng hai.
Ngôi nhà cổ này chỉ có hai tầng và một cái sân nhỏ, cũng không phải là sân tư nhân, đây cũng không phải là một con ngõ Giang Thành điển hình.
Cảm giác cũng giống như lần trước Ôn Địch đến, căn nhà vẫn vậy, chỉ là bớt mùi hơn một chút.
Bọn họ tiếp tục xem nhà.
Loanh quanh một buổi chiều bọn họ đã xem được ba căn nhà, giống như đã đi khắp cả khu phố cổ.
Ôn Địch đi mệt rồi, liền ngồi xuống một chiếc ghế ở lề đường.
Cô ngẩng đầu nhìn Nghiêm Hạ Vũ, “So sánh một chút, vẫn là căn nhà đầu tiên tốt.” Cô hỏi anh có ý kiến gì không.
Nghiêm Hạ Vũ: “Quay lại xem căn nhà đầu tiên, nếu thấy phù hợp, chúng ta mua nó.”
Lúc trước khi nhìn thấy cái ga-ra, anh cũng đã hỏi chủ nhà có muốn bán nó không.
Chủ nhà nói còn phải xem mức giá đưa ra có hợp lý hay không.
Ôn Địch khuyên không nên mua: “Ngôi nhà đó không có nhiều không gian.”
“Mua nó xong chúng ta sẽ sửa lại theo ý mình.”
“Vậy cũng không đáng.”
“Nếu có được cảnh quay ưng ý thì vẫn đáng.”
Anh nhìn đồng hồ, đã 5
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-khi-nao/2542564/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.