Trạch Dương với tay tháo giầy cho cô xếp vào tủ nhưng vẫn không thả cô xuống. Hành động này khiến Cảnh Nghi có chút bối rối, hướng mặt về phía Cảnh Anh hỏi thăm.
- Chị, chị ăn tối chưa?
- Chị không đói nên không muốn ăn.
Cảnh Nghi lo lắng.
- Đồ ăn không hợp với chị sao? Chị muốn ăn gì để em... Truyện Đam Mỹ
- Không ăn một bữa có chết đâu. Cô ta không muốn ăn thì để cô ta nhịn đi.
Trạch Dương không khách khí nói bằng ngữ điệu bực dọc rồi mang theo Cảnh Nghi hướng lên phòng.
- Em muốn nói chuyện với chị một lát.
- Muộn rồi mai nói, em không mệt sao?
Cảnh Anh mặt mũi xám xịt trước lời nói và hành động của Trạch Dương nhưng không dám lên tiếng nữa. Cũng muốn giữ Cảnh Nghi lại nhưng thấy Trạch Dương giữ khư khư thì biết mình không nên chọc giận hắn.
Cảnh Nghi nói với Cảnh Anh.
- Chị ăn gì rồi ngủ sớm đi nhé!
- Ừ, em nghỉ đi đừng lo cho chị.
Trạch Dương lẩm bẩm.
- Cô có gì mà phải lo chứ?
Cảnh Nghi nghe thấy nên khi được anh đặt xuống giường thì khẽ nhắc.
- Anh có thể đừng nặng nhẹ với chị em được không? Dù sao chị ấy...
- Cô ta không phải trẻ con nữa, việc ăn uống tự lo lấy sao phải nói kiểu ấy với em. Nếu là một người chị tốt sẽ không khiến em lo lắng như vậy. Em không thấy cô ta rất vô lí sao?
- Chị ấy chỉ có sao nói vậy thôi.
- Theo anh thấy thì em nên để chị mình làm người lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-bao-gio/365358/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.