Chiếc xe lăn bánh hướng về trụ sở chính Diệu Linh. Bây giờ vào khoảng đầu giờ chiều, còn hơn hai tiếng nữa mới tan tầm, nhân viên vẫn đang tất bật làm việc. 
“Pa pa, pa pa bế con được không?” 
“Được.” Hắn bế cô lên, sải chân vững vàng đi vào bên trong. Nhân viên đồng loạt cúi người chào tổng giám đốc, không ít người hé mắt nhìn lên. 
Chỉ thấy tổng giám đốc bình thường lạnh lùng ít nói, lúc này trên tay lại xuất hiện thêm một cục bông nhỏ. Cô bé năm tuổi hai tay ôm lấy cổ Dương Kha, giương đôi mắt nhìn ngó xung quanh. Hai búi tóc nhỏ hơi bung ra, làm rơi vài sợi bên gò má. Chỉ là trên gò má trắng nõn lại ẩn hiện một vệt đỏ chói mắt, giống như bàn tay trẻ em. 
“Xin chào Dương tổng.” Một người đàn ông đi tới. Ông ta lớn hơn ba cô khoảng chục tuổi, quần áo tùy hứng thoải mái, giắt một cái kính râm ở cổ áo. 
“Phùng đạo diễn.” Pa pa gật nhẹ đầu chào hỏi, cô cũng gật nhẹ đầu nhỏ rồi lại rúc vào trong cổ hắn. 
“Đây là Dương tam tiểu thư sao? Trông thật giống Sở ảnh hậu.” 
“Ừ, tôi đưa con bé đến công ty chơi.” 
Không ít nhân viên nghe được câu nói của hai người, ánh mắt chăm chú nhìn cục bông trong lòng Dương tổng. Tuy gương mặt bị che khuất một phần, nhưng vẫn nhìn ra nét đáng yêu khó cưỡng. Đặc biệt là đôi mắt, đôi mắt sắc sảo trông giống hệt tổng giám đốc. 
“Nhắc đến phu nhân thì cô ấy đang đợi ngài đấy. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tron-kiep-nay/2731403/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.