Tuệ Nghiên ngơ ngẩn nhìn gương mặt ửng đỏ của mình trong gương, càng nghĩ lại càng thêm đỏ mặt. Hơi thở ấm áp của anh vẫn còn lưu lại bên cánh mũi, khoang miệng vẫn ấm nóng như khi chiếc lưỡi của anh xâm lược vào bên trong, cuốn cô theo nhịp điệu của anh.
Hôn rồi, hai người hôn môi rồi! Hơn nữa lại còn là một nụ hôn kiểu Pháp ướt át.
“Thật quá đáng, sao lại không hỏi ý mình trước chứ?” Tuệ Nghiên lầm bầm, tay chạm vào cánh môi hơi sưng lên. Anh vừa hôn, vừa gặm cắn làm cho môi cô sưng đỏ cả lên. Đột nhiên, Tuệ Nghiên cảm thấy hình ảnh này có chút quen mắt. Hình như…
“A! Loạn rồi!” Cô nhớ tới hình ảnh của Hải Niệm cách đây ít ngày, có thể suy ra không phải bị anh hai đánh. Hay lắm, anh lại dám ngấp nghé bạn cô. Lúc trước thì muốn hợp tác gì đó, bây giờ thì muốn chiếm lời của người ta luôn à?
“Phải tìm anh ấy hỏi cho ra chuyện mới được!” Tuệ Nghiên hùng hổ đi sang phòng anh hai. Cánh cửa gỗ khép hờ, từ bên trong truyền ra hơi thở hơi nặng nề của đàn ông.
Tò mò, cô hé mắt nhìn qua khe cửa. Hình ảnh bên trong làm cô đỏ mặt tía tai, vội chạy về phòng. Bao nhiêu lời muốn hỏi trong đầu đều tan thành mây khói.
Bên trong, Dương Lâm giữ chặt Hải Niệm trong lòng, ra sức gặm cắn đôi môi đỏ mọng. Hải Niệm kháng cự, nhưng đánh vào lồng ngực người trước mắt cứ như đánh vào khoảng không.
“Anh… anh vi phạm hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tron-kiep-nay/2731319/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.