Có vẻ trong ly rượu ban nãy mà Minh Triệt uống thật sự có chứa thuốc, còn là thuốc kích dục. Hắn cố gắng kiềm chế bản thân để không dọa cô sợ, nhưng đôi tay lại muốn vây lấy Tuệ Nghiên.
“Chạy ra ngoài đi, nhanh lên.” Hải Niệm thì thầm. Người đàn ông trước mắt là một con quỷ đáng sợ.
Tuệ Nghiên cũng không rãnh mà dây dưa, hai cô cắm đầu cắm cổ chạy. Hứa Minh Triệt lao về phía trước, giữ cánh tay Tuệ Nghiên lại. Nhưng bàn tay hắn còn chưa kịp chạm vào người cô thì đã bị một lực rất lớn ngăn lại, đấm mạnh làm hắn ngã khụy xuống, bên khóe môi đã rỉ ra ít máu.
“Hà Uy…” Tuệ Nghiên nhìn mái tóc vàng hơi rũ xuống của cậu, trong lòng dâng lên chút cảm kích.
“Được rồi không cần cảm ơn anh đâu. Em nhanh nhanh ra ngoài đi, nếu không có người đón thì để anh đưa em về.” Vũ Hà Uy liếc mắt nhìn người đàn ông cao lớn kia, trong lòng khinh bỉ. Tưởng chính trực thế nào, hóa ra cũng chẳng chịu nổi mà muốn làm bậy với con gái nhà người ta.
Gương mặt góc cạnh của Minh Triệt đã ửng đỏ, hơi thở nặng nề. Hành lang có ánh đèn sáng trưng, nhưng không hiểu sao Tuệ Nghiên lại cảm thấy dường như vừa có một ánh chớp như máy ảnh.
“Hình như có ai chụp lén.” Tuệ Nghiên vừa ngoái đầu tìm kiếm vừa bước đi. Cô có một dự cảm không lành. Thụy Nhiễm đã có gan bỏ thuốc vào rượu đưa cô, thế thì cô ta sẽ không bỏ cuộc dễ dàng như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tron-kiep-nay/2731307/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.