“Cha tớ… nhận con gái nuôi…”
“Cái gì?!”
Chuyện này không có trong nguyên tác! Hơn nữa, Phương phu nhân vẫn còn đó, lí nào lại có chuyện nhận con nuôi? Không lẽ… con ngoài giá thú sao?
“Ông bà muốn có thêm cháu gái. Nhưng mẹ tôi không muốn sinh em. Mang thai và sinh con ảnh hưởng đến công việc của mẹ…” Cho nên mới đi đến quyết định nhận con gái nuôi? Nhưng con gái nuôi thì sao? Không lẽ Chấn Kiệt sợ đứa bé đó giành tình thương của cha mẹ?
Đùa chắc, hai con người kia thì làm gì có tình thương cho con cái. Đứa bé kia được đón về rồi cũng sẽ chẳng nhận được gì đâu.
“Cậu đừng lo, con nuôi đến sau cùng cũng là con nuôi, họ không thể thay thế vị trị của cậu.” Nói dối! Rõ ràng kiếp trước nữ chính cũng bước vào nhà họ Dương với thân phận con nuôi. Nhưng đến sau cùng, cô ấy còn hơn cả con ruột.
“Không, tôi không lo. Nhưng mà… cậu biết tên của cô bé ấy là gì không?”
“Tên gì?”
“Nhã Tịnh, Thẩm Nhã Tịnh. Chính là con gái của cố diễn viên Thẩm Nhã Hương đã qua đời cách nay ba năm.”
Động tác đưa xích đu của Tuệ Nghiên dừng lại, trợn tròn mắt nhìn Chấn Kiệt. Nữ chính đến sau cùng vẫn có thể bước vào hào môn sao? Không trở thành tiểu thư Dương thị thì trở thành con nuôi Phương gia, đây là sức mạnh của cốt truyện sao?
Chuyện năm đó Nhã Hương tìm tới Dương gia có không ít người biết, từ sau đó không ít người né mẹ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tron-kiep-nay/2731127/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.