Sáng hôm ấy, nhỏ bước vào trường cùng cậu và anh, vì cái cô gái nào kia cứ nhất quyết ngủ cho bằng được...
-Sao lâu thế nhỉ? Sắp vào học rồi mà? -nhỏ đi qua đi lại chờ cô
-Hai người có cần lôi tôi đi chờ cô ta không? Vô vị! -anh bỏ tay vào túi quần, giọng nói lạnh như tiền
5p sau...
Một người con gái,tóc dài đến chân, nâu đen óng mượt, mặc đồ nữ sinh,logo lớp Gold Star, người con gái ấy rất đẹp, đẹp như một thiên thần, có thể nói...cô ấy là người đẹp nhất Châu Á này... Nhưng...ngoại hình là một chuyện...tính cách lại là một chuyện... cô ấy bước vào trường...khuôn mặt lạnh lùng, tàn khốc... như chưa từng nở một nụ cười thật sự...
Cô gái ấy bước đến gần ba người, làm cả ba ngơ ngẩn một hồi lâu, sao trên đời lại có một cô gái đẹp quá sức tưởng tượng thế chứ?
-Các người đang đợi ai đấy? -cô gái chống nạnh
Bỗng... nhờ tiếng nói của cô ấy làm họ về với thực tại,nhỏ nhìn cô gái,không quen không biết lại nói chuyện như thế, thật không ra gì, nhỏ nói bằng giọng điệu khinh thường:
-Cô là học sinh mới à? Thật hống hách! Chúng tôi đang đợi bạn.
-Vậy bạn của các người là ai? -cô gái khoanh hai tay,cười nửa miệng
-Còn phải hỏi!Tất nhiên là Nguyễn Ngọc Băng, đại tiểu thư Nguyễn gia rồi! Cô ấy đẹp hơn cô gấp ngàn lần, hotboy lẫn hotgirl! -nhỏ chống nạnh, giọng nói khinh bỉ
-Haizz-cô ấy thở dài
-Giọng nói này... quen quá! -cậu để tay lên trán, không biết đã gặp ở đâu rồi
Anh thì nãy giờ hồn vẫn chưa bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tomboy-lanh-lung/1324608/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.