Tối đó nó đang xem phim thì điện thoại vang lên. Đập vào mắt hai chữ " Hai Hâm" làm nó hoảng lên. Cố gắng bình tĩnh nó ấn nút trả lời- Hi anh hai yêu dấu sao giờ này chưa ngủ mà còn gọi thỉnh an em vậy
Đầu dây bên kia chậm rãi đáp lại:
- Vậy em có thấy ai ngủ lúc 7 giờ tối không.
- Ủa thế hả anh, ừ... à. ờ..vậy..vậy sao anh không học bài đi. Trẻ em là măng non nước nhà mà anh phải cố học để còn cho em ăn ké nữa chứ! _ nó đổ mồ hôi hột nói.
Vương lắc đầu ngao ngán, anh quá quen với tính diễn sâu của con em này rồi. Vương nói:
- Ngưng diễn đi nhóc. Em về nước hiện đang ở đâu, sao không đến nhà anh.
Nó biết thế nào anh nó cũng hỏi vậy mà. Nó gãi đầu:
- A..em có chỗ ở rồi. Anh yên tâm nha. A thôi em bận rồi, bye
Tiếng tút tút vang lên. Vương thả điện thoại xuống giường. Thiệt tình không biết nó đang tính bày trò gì nữa.
Sáng hôm sau nó đến trường thì thấy Vương và Nhi đang lên lớp. Nó đuổi theo í ới gọi:
- Aaa...chờ với.
2 người kia quay lại, Nhi nhìn nó như người ngoài hành tinh:
- Bộ sáng đi học dẫm phải đuôi chó nên bị đó dí hả má.
Nó lườm:
- Dí đầu mày.
Vì đang ở dưới trường nên mọi người đều nhìn thấy tụi nó. Vài người nhìn nó khinh rẻ, gì chứ một học sinh học bổng mà nói chuyện thân mật với Thiên Vương và Thiên Nhi. Tính thông qua họ để trèo cao à. Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-toi-khong-can-li-do/114342/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.