Do bất ngờ bị tỏ tình khiến Dương Diệp Tây không kịp trở tay, cậu cứ ngơ ra không biết đáp thế nào.
Cố Thanh Thành thấy cậu như thế thì bật cười, hắn nhân lúc này xoa đầu cậu, không đợi Dương Diệp Tây phản ứng lại đã nhanh chóng thu tay về.
“Thôi, mình vào phòng đi.”
Cố Thanh Thành nói rồi bước vào trong trước. Hắn biết cậu cần có thời gian nên cũng không tiếp tục nói thêm nữa.
Phải mất một lúc sau Dương Diệp Tây mới đóng cửa ban công lại và trở về giường. Lúc này Cố Thanh Thành vẫn đang thức, Dương Diệp Tây biết hắn đang nhìn mình nhưng vẫn cố lảng tránh.
Cậu trèo lên giường đắp chăn rồi nhắm mắt, quay lưng về phía người kia. Cũng may là Cố Thanh Thành biết ý nên cũng không làm phiền hay có thêm hành động gì kỳ lạ.
Lúc đó Dương Diệp Tây còn nghĩ miên man một lúc, thoạt đầu còn cảm thấy chắc là sẽ khó ngủ lắm, vậy mà chẳng mấy chốc đã ngủ được ngay. Thậm chí sáng hôm sau vừa thức dậy đập vào mắt đã thấy trái cổ của Cố Thanh Thành.
“…”
Hình như trong lúc ngủ cậu lại vô thức rúc vào lòng người kia mất rồi…
Cậu còn cảm nhận được từng nhịp đập của Cố Thanh Thành, hơi ấm của hắn và cả bàn tay đang vắt qua eo cậu của hắn.
Dương Diệp Tây từ trạng thái mơ màng lập tức tỉnh ngủ, cậu cứng người lại muốn nhích ra. Nhưng kỳ lạ làm sao, vừa mới động một cái thì người kia liền kéo cậu về chỗ cũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thuong-em/3511617/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.