Xe vừa đỗ vào biệt thự thì hai người cùng xuống, Cố Thanh Thành phụ trách xách đồ vào trong còn Dương Diệp Tây thì đi trước hắn.
Cố Bạch Lam vừa thấy bóng dáng hai người thì mừng rỡ nói:
“Mấy đứa đến rồi đấy à?”
Đoạn, bà nhìn thấy đồ trong tay con trai thì hỏi tiếp:
“Sao lại mua cả giỏ hoa quả thế này?”
Cố Thanh Thành nghe thế thì đáp:
“Diệp Tây biết mẹ thích ăn mấy loại hoa quả này nên đã chọn đấy.”
Cố Bạch Lam vui vẻ nói:
“Diệp Tây chu đáo quá! Lần nào sang cũng mua đồ cho mẹ!”
Khác hẳn khi đi với Cố Thanh Thành, lúc này Dương Diệp Tây rất thoải mái:
“Con đã nhờ bạn mua mấy đồ đặc sản chỗ cậu ấy cho mẹ nữa đấy, đợi hôm nào cậu ấy lên đây thì con lại cầm qua cho mẹ.”
“Ôi sao con mua nhiều thế!”
Tuy nói vậy nhưng Cố Bạch Lam cười còn tươi hơn vừa nãy.
“Cơm nấu xong rồi đấy, hai đứa đi rửa tay đi, mẹ với dì Viên đang dọn đồ lên bàn rồi.”
Dương Diệp Tây nghe thế thì nói:
“Để con xuống phụ cho.”
Đúng lúc này dì giúp việc ra ngoài phòng khách, dì nhanh chóng đáp lại:
“Ôi không cần đâu! Tôi xong ngay rồi, hai cậu cứ đi rửa tay đi!”
Tuy là thế nhưng Dương Diệp Tây vẫn chạy xuống bếp phụ giúp.
Cố Thanh Thành nhìn theo bóng lưng cậu, sau đó mới cúi xuống nói nhỏ với với Cố Bạch Lam:
“Mẹ đừng xuống bếp vội, con muốn nhờ mẹ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thuong-em/3509826/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.