Người đàn ông kia thấy cửa mở thì chuyển ánh mắt từ điện thoại sang phía Cao Y Tinh:
“Chào cậu.”
Cao Y Tinh ngơ ra vài giây rồi mới nhanh chóng nghiêng người sang một bên cho người nọ vào:
“Em chào anh ạ.”
Cao Y Tinh âm thầm đánh giá người trước mặt, y cảm thấy Dương Diệp Tây đã thuộc dạng cao rồi, thế mà còn có người cao hơn.
Cố Thanh Thành gật đầu với y, chân bước nhanh về phía căn phòng hé cửa.
Dương Diệp Tây đang ngủ, cậu vùi mặt vào trong chăn chỉ để lộ mái tóc đen mềm mềm và hàng mi dày rậm, trông ngoan ơi là ngoan.
Cố Thanh Thành đứng nguyên tại chỗ rất lâu, lâu đến mức Cao Y Tinh thấy khó hiểu định hỏi có chuyện gì thì đã nghe hắn nói:
“Thằng bé ngủ lâu chưa?”
“Mới được 30 phút thôi ạ.”
“Đã ăn gì chưa?”
“Anh ấy ăn cháo với uống thuốc rồi ạ.”
Cao Y Tinh thành thật đáp.
“Hôm nay cảm ơn cậu, cậu có thể về được rồi.”
“Dạ?”
“Tôi nói là tạm thời thằng bé để tôi chăm sóc cũng được, hôm nay làm phiền cậu nhiều rồi.”
“À… vâng ạ.”
Thực ra Cao Y Tinh cũng muốn chuồn sớm để đi chơi với bạn, nhưng khi nghe giọng nói lạnh lùng của Cố Thanh Thành lại khiến y thấy hơi sờ sợ.
“Vậy em về đây.”
Y vừa quay lưng đi thì đột nhiên người kia lại nói:
“Khoan đã.”
Cao Y Tinh đang bước thì khựng lại như bị ấn nút tạm dừng:
“Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thuong-em/3485854/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.