Dương Diệp Tây cảm thấy mình đã ngủ một giấc khá sâu, khi tỉnh lại cũng chẳng rõ liệu mình có mơ gì hay không.
Cậu vừa mở điện thoại ra đã thấy tin nhắn chúc mừng sinh nhật của mẹ và đoạn voice của Cao Y Tinh. Cậu soạn một đoạn tin nhắn cảm ơn rồi gửi cho cả hai người, lát sau đã thấy mẹ gọi đến.
“Con nghe đây.”
“Dạo này thế nào rồi?”
Giọng nói dịu dàng của Tô Ái Thương truyền qua điện thoại.
“Con vẫn vậy thôi, nói chung là cũng ổn.”
“Sinh nhật này con có về không?”
Dương Diệp Tây nghe thế thì im lặng một lát rồi mới đáp:
“Dạo này con khá bận nên chắc không được rồi, khi nào đến Tết con sẽ về.”
“Con vẫn còn giận ba hả? Thực ra ông ấy…”
Tô Ái Thương chưa kịp nói hết thì Dương Diệp Tây đã cắt ngang:
“Con không giận ba đâu, con biết là con sai trước.”
“Diệp Tây à, mẹ thấy Thanh Thành…”
Tô Ái Thương định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không mở lời được, mỗi lần bà định nói chuyện về Cố Thanh Thành thì con trai đều không muốn nghe.
Thực ra bà không biết chuyện mùa hè năm ấy của Dương Diệp Tây và Cố Thanh Thành nên luôn cảm thấy rất tiếc cho hôn ước của hai đứa trẻ.
“Vậy nếu không còn gì nữa thì con sẽ gọi cho mẹ sau, con cúp máy trước đây.”
“Được rồi…”
Tô Ái Thương đành đồng ý, dường như lúc này chẳng có cách nào có thể xoay chuyển được suy nghĩ của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thuong-em/3485849/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.