Chớp mắt, Liễu Tư Thần đãmang thai gần chín tháng, cái bụng to khiến cô trông thật nặng nề, cô mặc mộtchiếc váy bầu dài rộng rãi, chậm chậm đi vào khoa sản.
Bác sĩ khám vẫn là vị bác sĩ già có đôi mắt hiền từ và rất có kinh nghiệm, bàbảo Tư Thần ngồi xuống trước, sau khi xem bệnh án liền ngẩng lên hỏi: “Sao thế,hôm nay chồng cô không đến à?”
Liễu Tư Thần mím môi, nói chuyện như một đứa trẻ: “Bác sĩ Hác, cháu đã nói cháuchưa kết hôn mà...” Xem ra cô không ngại người khác nghĩ cô không chồng màchửa.
“Sắp làm mẹ đến nơi rồi còn tính khí trẻ con thế này, sao mà coi được chứ?” Bácsĩ Hác đẩy đẩy gọng kính, cười và lắc đầu: “Y tá Lý, cô gọi chàng trai đứngngoài cửa vào đây, tôi có việc dặn cậu ấy.”
Liễu Tư Thần mím môi không nói gì, cô y tá nhìn cô rồi khẽ cười, đi ra ngoàigọi: “Anh Lâm, bác sĩ Hác mời anh vào.”
Lâm Vũ Triết đứng cách đó không xa, gương mặt không có cảm xúc gì, dường nhưđang nghĩ gì đó, thấy có người gọi liền quay lại khẽ đáp rồi theo bước y tá Lývào phòng.
Anh vừa vào phòng đã nghe thấy tiếng “hứ” lạnh tanh của Liễu Tư Thần, hơn nữacô cũng chẳng thèm nhìn anh, chỉ nói chuyện với bác sĩ, dáng vẻ xa cách ấy rõràng muốn nói: Đừng lại gần tôi.
Lâm Vũ Triết cười đau khổ một cái rồi gật đầu chào bác sĩ Hác, chọn một chỗcách cô không xa cũng không gần rồi ngồi xuống, ánh mắt vẫn không hề rời cô.
Bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thien-truong-dia-cuu/2156971/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.