Edit: Tịnh Hảo
Trương Linh Ngọc lo lắng nhìn bốn phía, từng hộ nhà ở khu dân cư này cách nhau khá xa, mặc dù có đèn đường, nhưng cảm giác tương đối trống trải.
Cô cũng không biết mình đợi bao lâu, thỉnh thoảng sẽ có tốp năm tốp ba người trẻ tuổi lái xe đi qua, nói năng tùy tiện huýt gió với cô, cô khẩn trương lùi về chỗ bóng tối của căn nhà.
Cho đến khi một chiếc xe màu trắng chạy tới từ dưới chân núi, Trương Linh Ngọc liếc mắt liền nhận ra chiếc xe quen thuộc kia, khẩn trương đến cả người cứng ngắc.
Xe dừng lại ở chỗ trống duy nhất gần đây, Nhạc Hiên Lam mặc đồ Tây, phóng khoáng đẹp trai xuống xe, vừa ngắm nghía chìa khóa trong tay, vừa bước đi nhẹ nhàng, xem ra tâm tình tương đối tốt.
Rốt cuộc, khóe mắt anh thoáng nhìn thấy bóng dáng lén lút ở cửa lớn nhà Nhạc Tương Phỉ.
Dựa vào ánh đèn vàng nhạt, Nhạc Hiên Lam nhìn về phía Trương Linh Ngọc, biểu hiện có chút giật mình không dám tin.
Gương mặt không thay đổi, vóc người không thay đổi, chỉ là hơi thay đổi kiểu tóc, mang đồ trang sức, nhưng không ngờ có thể làm người phía trước thay đổi lớn đến thế.
Trương Linh Ngọc không biết phải làm thế nào, ngây ngô đứng tại chỗ, hai người cách một khoảng nhìn nhau, cô khẩn trương cúi đầu, không biết tại sao Nhạc Hiên Lam vẫn nhìn cô.
Có phải anh cảm thấy cô rất buồn cười không? Trương Linh Ngọc uất ức bĩu môi.
Cô đã nói cô không muốn mặc như vậy mà! Vậy mà cô cô lại buộc cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-thi-phai-an-em-truoc/2226/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.