Chương trước
Chương sau
Ban nãy cha mẹ hai bên lẫn ông cố vừa muốn đến nhà thăm cháu trai cùng chắt cưng của mình. Nào ngờ đâu chân vừa đặt vào cửa chính, liền nghe thằng nhóc lạ mặt nào bô bô lên nói rằng nó làm cháu mình có thai. Định xem tình hình đùa giỡn kiểu gì, thế mà lại còn có thêm một nam nhân không sợ chết, vội vã đứng lên khai tất tần tật về cơ thể đặt biệt của Mạnh Nhi, khiến hai bên nội ngoại suýt chút nữa thì ngã ngửa. Chỉ có Khang Đông lão gia là tức đến tay chân run rẩy, râu ria đều muốn vểnh ngược hết lên. Nhấc đầu gậy được làm từ gỗ quý, lão ông nổi cơm tam bành, cơ thể tuy đã gần một trăm tuổi nhưng không hiểu sao lại có sức lực kinh người. Một hai nhắm đến đám người lạ mặt mà đánh, miệng chửi rủa

- Lũ mất dạy này!! Chắt cưng của tao mà chúng mày làm ra nông nỗi thế hả?? Khốn khiếp!!!

Vì Chính Quân là người ngồi ở ngoài, cho nên việc nhận được cây roi đầu tiên là không thể tránh khỏi, Khang lão gia vung tay, hết đánh người này rồi lại vươn dài tay sang đập người kia. Cả nhà họ Khúc đã được nghe thông tin về lão ông vĩ đại này, cho nên cũng chẳng dám phản kháng gì, chỉ có thể im lặng tránh né từ đằng đông sang đằng tay, vợ chồng họ Lục cùng họ Khang thấy ba mình nỗi giận cũng chỉ có thể xúm lại căn ngăn ông, nào ngờ Khang Đông vẫn cứ là vung gậy tới cái đám mất nết kia, mắng

- Ai cho mà cưới!! Họ Khang không thiếu tiền, mau cút hết ngay cho tôi!!

Dạ Anh lên tiếng!!

- Ông à!! Người bình tĩnh đi có được không?? Chuyện đâu còn có đó mà!! Ngài làm vậy không có tốt cho sức khỏe đâu!! Chính Quân thằng bé nó lỡ dại, nhưng mà chúng cháu hứa sẽ chăm sóc, yêu thương Mạnh Nhi như con ruột mà!!

Đám người họ Khúc đồng thanh gật đầu, bên phía này vợ chồng Khang Phát cũng nói thêm vào

- Ba à!!! Người đã lớn tuổi rồi!! Đừng kích động mà!! Chuyện đâu còn có đó!!

Khang Đông tức đến độ mắt nổ đom đóm, dùng gậy chĩa đến một đám người to con đang thụt lùi về phía trong góc kia, tiếp tục một bài mắng chửi

- Thật không biết xấu hổ!! Chắt tôi từ nhỏ nó đã được nâng niu, các người biết mang thai cực khổ đến thế nào không?? Đã thế còn việc sinh em bé, nó biết phải làm sao??

Mạnh Nhi không thể kìm lòng được nữa, vội vã lên tiếng

-Ông cố à!! Người đừng đánh họ mà!! Là do cháu tự nguyện, không ai ép cả!! Quân không sai, chú Anh chú Hạo, không ai sai cả!! Là cháu sai!!

- Con không có quyền lên tiếng ở đây!! Im lặng để cố đòi công đạo cho con

Đứa chắt đáng thương của ta!!

Tiểu Thiên thấy mọi việc đã loạn cào cào lên, đầu đau nhức đến độ không chịu được, Mạnh Nghiêm một tay đỡ vợ mình, giọng nói anh vang lên

- Tất cả thôi ngay!!

Chỉ một tiếng nói uy nghiêm cũng đủ làm bầu không khí im lặng lại, tuy rằng vợ chồng Mạnh Nghiêm là người nhỏ tuổi nhất ở đây, nhưng phải nói rằng uy vũ của anh thì khó có ai sánh bằng, liếc mắt đảo quanh một vòng, anh tiếp tục nói

- Mọi người ngồi im lại hết cho tôi!! Mạnh Nhi và nhóc con nhà họ Khúc theo ta lên phòng!!

Được lệnh từ chủ nhà ban xuống, Chính Quân được mọi người nhà ở phía sau lưng trấn an tinh thần, sau đó liền cùng Mạnh Nhi đi theo hướng hai người kia, gia tộc họ Khang và họ Khúc tuy căng thẳng cũng chẳng dám làm trái lời anh, đành an phận ngồi ngay ngắn cả lại!!

--------******-------

Mạnh Nhi nhìn dáng vẻ của cha Nghiêm đang đỡ ba Thiên mà lòng sợ hãi, lúc lên vào phòng làm việc của cha, không nói hai lời liền tự giác quỳ gối xuống khóc nức nở

- Cha,ba Tiểu Nhi sai rồi!! Con không nên làm vậy, nhưng mà con rất yêu anh Quân.. Cho nên hai người có giận có bực gì cứ tìm con mà đánh, Chính Quân không có lỗi!!

Khúc tiểu công nhìn bảo bối bao che chở mình, anh liền hốt hoảng quỳ theo, đoạn nói

- Tiểu Nhi!! Em mau đứng lên đi, đang mang thai mà quỳ là không tốt đâu, cũng đừng có khóc mà!! Cứ để anh là được rồi!!

Đoạn anh dập đầu xuống tạ lỗi với hai người đang trầm lặng ngồi phía trước, âm giọng thành khẩn vô cùng

- Thật xin lỗi hai người, cháu biết mình lớn tuổi hơn Mạnh Nhi nhưng lại thiếu suy nghĩ, để hại đời em ấy ra nông nỗi này. Nhưng lỡ thương rồi cháu cũng không biết phải làm gì cả!! Chỉ mong hai bác cho phép cháu cưới em ấy, ở rể hay gì cũng được, cháu đều chấp nhận, nhưng chỉ xin hai người cho cháu được nuôi nấng Tiểu Nhi và đứa bé!!

Mạnh Nghiêm chợt hỏi

- Trách nhiệm làm cha rất lớn, cháu còn trẻ có gánh nỗi không??

- Nỗi!! Cháu làm được!! Chỉ cần là Mạnh Nhi cháu đều làm được, cháu sẽ yêu thương em ấy hết cuộc đời này!! Làm cha có khó thì vẫn sẽ cố gắng, đứa bé là con của cháu, là do Mạnh Nhi sinh ra, cháu hiểu và biết rõ điều đó!! Chỉ mong hai bác chấp thuận

Quả đúng như lời mọi người suy đoán, chỉ cần nói vài câu thuận miệng, Mạnh Nghiêm và Tiểu Thiên sẽ suy tính đường tốt nhất cho con trai mình, gia thế nhóc con này cũng rất lớn, cho nên việc quen vì tiền vì danh lợi lại càng không thể tính vào đây được,. Nhóc con này ba năm ròng rã,không ngại thời tiết đều đứng chờ con trai mình ở ngoài cửa chủ để nhìn thằng bé một chút,hoặc là đưa Mạnh Nhi đi chơi, việc gì cũng có,điều đó đủ làm họ hiểu được tình cảm của Khúc tiểu công, nhìn mặt mũi khôi ngô, sáng sủa, lại còn tự nguyện ở rể, cưng chiều con trai mình lên đến tận trời, như thế là quá tuyệt vời rồi còn gì!! Hại vợ chồng chỉ còn cách thở dài, sau đó mỉm cười đưa ra quyết định cuối cùng

--------*****------

Nay Cỏ lại ốm nữa rồi!! Nên mai tất cả mọi truyện đều không có chap mới đâu nha:(((
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.