Chương trước
Chương sau
Hai tháng học đầu tiên cuối cùng cũng trôi qua êm đềm, Mạnh Nhi vẫn thế, vẫn an an ổn ổn sống ở ngôi trường cấp ba này mà không có chút vấn đề gì xảy ra, cho dù có bị bạo long Chính Quân nhìn trúng thì cậu đây vẫn không hề bị tổn thất gì hết à nha!!

Nhiệm vụ chính của cậu khi phải nghe lời hắn rất dễ, đó là buổi sáng băng bó vết thương, buổi trưa gia nhập hội của Chính Quân cùng với hai người kia ăn cơm. Và buổi tối thì phải chúc hắn ngủ ngon, thế là xong!!

Mà kể cũng lạ, ngay tối ngày đầu tiên khi hắn có số điện thoại của cậu, thì liền có một tin nhắn giữa đêm khuya đùng đùng xuất hiện, chỉ với vỏn vẹn hai câu

- Bắt đầu từ tối hôm nay, phải nhắn tin chúc tôi ngủ ngon!!

Khang Mạnh Nhi đơ người ba giây, sau đó mới từ từ trả lời tin nhắn

- Vì sao em phải làm vậy Q_Q

Tin nhắn vừa gởi đi thì rất nhanh liền có phản hồi

- Tôi đã nói cậu phải nghe lời tôi, đây là cái cơ bản, muốn chết không??

- Vâng!! Vâng!! Em sai rồi!! Đại Quân chúc anh ngủ ngon O(∩_∩)O

- Tốt lắm!! Cậu cũng ngủ đi

Và cứ thế là,không hiểu tự bao giờ hai người liền có thói quen chúc nhau ngủ ngon vào mỗi tối!!

Hôm nay, như thường lệ, Mạnh Nhi và Chính Quân sau khi ăn trưa xong thì lại cùng nhau vai song song về lớp.

Tuy nói hắn hung ác là thế, nhưng mà lại không biết bao nhiêu cô gái cứ thích lao đầu vào con bạo long này mới khổ chứ!! Chậc chậc!! Thiệt tình mà!

Chính Quân có vẻ ngoài lạnh lùng cùng khuôn mặt đẹp trai đến khí suất ngời ngợi, khiến các học tỷ ở lớp trên mê đắm hắn không ngừng, đoạn đường đi từ căn tin đến lớp học, nếu như không có hắn nắm tay Mạnh Nhi kéo cậu đi, thì có lẽ bây giờ chính bản thân cậu đã bị các vị học tỷ cuồng nhiệt này chèn ép đến thở không nổi

Lúc cậu mới ngồi vào bàn an tọa chưa được bao lâu thì bỗng nhiên Chính Quân vỗ cái bốp xuống bàn

- Ối mẹ ơi trời sập!!!

Cậu vì tiếng đập làm cho giật mình, ngước khuôn mặt vẫn còn kinh hoảng nhìn hắn

- Anh...Quân sao..sao vậy???

Khúc thiếu gia mặt không đổi biểu cảm nói

- Gọi điện báo cho gia đình cậu hôm nay không cần đưa xe đến đón, tôi tự đưa cậu về!!!

Mạnh Nhi mở mắt ngạc nhiên, nghiêng đầu nhìn hắn

-Vì sao vậy??

Ai kia trợn mắt hỏi

- Có gọi hay không??

- Dạ...có

Khang Mạnh Nhi không hiểu vì sao trong lòng lại cảm thấy sợ cùng có một chút cam chịu nhìn Chính Quân, sau đó mới chầm chậm rút điện thoại ra gọi về nhà!!

Lục Tiểu Thiên nhìn dãy số của con trai gọi đến, không hiểu chuyện gì liền bắt máy

- Tiểu Hạt Sen!! Con sao vậy??

Mạnh Nhi liếc mắt nhìn Chính Quân, thấy hắn cũng đang theo dõi mình, liền ấp úng mở lời

- Ba!! Hôm nay...con có thể đi về chung với bạn học được không ạ??

Lục Tiểu Thiên nhớ rằng con trai mình rất ít khi tiếp xúc với ai, thế mà bây giờ lại có hẳn một bạn học đưa về đến nhà, trong lòng cảm thấy tò mò vô cùng, nhưng rồi cũng đồng ý

- Được!! Có bạn là tốt.. Người đó là con trai hay con gái vậy??

- Là...nam ạ!!

- Hửm!! Tốt tốt, được rồi vậy thì hôm nay con cứ về với bạn đi nhé!! Chúc con vui vẻ nha Tiểu Hạt Sen!! Ba phải mang hồ sơ đến cho cha con rồi!! Tạm biệt!!

Mạnh Nhi thở phào nhẹ nhõm tắt máy, đoạn nắm gấu áo Chính Quân nói

-Anh..gia đình em đã đồng ý rồi!! Vậy hôm nay làm phiền anh nhé!!

Bạo long đưa tay đến, thô bạo nhéo thịt má của cậu, sau đó thốt ra một từ

- Ừm!!

Lúc quay người đi về bàn, không hiểu sao trên khuôn mặt hắn lại xuất hiện một nụ cười hiếm có vô cùng, mọi người trong lớp nhìn một mảng hường phấn do hai người rải ra liền ai oán nói

- Con mẹ nó!!! Hai người chọc mù mắt cẩu của bọn này đi cho vừa lòng!! Lớp học chứ có phải chỗ tán tỉnh nhau đâu hả??

------********-------

Buổi chiều tan học, nhìn đám người vệ sĩ do cha và chú Nguy chuẩn bị cho mình, Khúc Chính Quân bỗng nhiên bảo Mạnh Nhi đứng đợi mình một lát, sau đó lại tiến đến chỗ đám người kia, nói to nói nhỏ gì với bọn họ, bỗng nhiên đoàn người xếp hàng lại, đồng loạt hô to

- Rõ!! Chúc thiếu gia thành công trong lần hẹn hò đầu tiên!!!

Khúc Chính Quân chẳng nói gì, tiếp tục về lại chỗ của Mạnh Nhi hỏi

- Theo thông tin tôi biết được!! Nhà cậu cũng cách trường không tính là xa, đi bộ chừng khoảng hai mươi phút là đến!! Sao muốn đi bộ không??

Miệng thì tuy hỏi vậy, nhưng khuôn mặt của hắn lộ vẻ như " Dám không đi, ông đây liền sút cậu một cái" khiến Mạnh Nhi của chúng ta chỉ biết bĩu bĩu môi đáp

- Dạ được..đi bộ thì đi bộ!!

Khúc Chính Quân hài lòng mà nắm tay cậu, trực tiếp kéo đi!!

Đám người tuy của nhà họ Khúc vừa thấy thiếu gia nhà họ tình tình tứ tứ tay trong tay với nhóc khác chậm rời rời đi, liền cấp tốc nhắn cho mọi người trong nhà gồm vợ chồng Hạo- Anh, vợ chồng Nguy - Vũ và bà nội Lam Oanh với một dòng tin nhắn

- Tin cấp báo!!

Cậu chủ biết yêu rồi!!

Chỉ chừng đó chữ thôi, cũng khiến những người nhận được tin sốc giật mình, Uy Vũ vì quá vui mừng cho cháu mà trực tiếp bỏ làm chạy thẳng về nhà Thừa Hạo tập trung luôn

--------*****------

Thú dzị nhỉ v: này mới nhà họ Khúc thôi, chời má để nhà họ Khang biết chuyện này thì ông cố Khang Đông sẽ phản ứng kiểu gì nhỉ:v
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.