Lục phu nhân thấy Khả Như bước vào phòng cấp cứu rồi, bà cũng không nói thêm gì nữa. Cơn tức giận trong lòng bà cũng nguôi ngoai được một phần nào đó, bà liền quay sang nhìn Tiêu Ái Như.
Tiêu Ái Như đang cảm thấy chột dạ, cô ta không ngờ Tiêu Nhất Thiên lại mang dòng máu hiếm, càng không ngờ Khả Như cũng mang dòng máu hiếm đó. Mọi chuyện càng ngày càng trùng hợp như vậy, khiến cô ta có chút rùng mình. Cơn lo sợ bắt đầu ập tới.
Lục phu nhân thấy vậy, cứ tưởng là Tiêu Ái Như không khỏe, liền bước tới hỏi han:
- Con không sao chứ?
- Dạ...dạ con không sao ạ.
Cô ta giật mình, rồi nhanh chóng lắc đầu. Lần này đến lượt Lục Tề Nam đang nhìn cô ta chằm chằm bằng ánh mắt sắc bén lạnh như băng , cô ta sợ hãi không dám nhìn lại hắn.
Dường như tất cả mọi người đang lo lắng cho an nguy của Nhất Thiên mà quên mất điều gì đó. Thiên Lam một mình đứng lủi thủi ở phía xa xa, cô bé tủi thân vô cùng. Sao mami lại không nói gì với cô bé, sao Lục baba đi công tác 1 tháng về lại không chịu nhìn Thiên Lam lấy một cái, tại sao bà nội lại ghét Thiên Lam như vậy?
Thiên Lam càng nghĩ càng thấy tủi thân, tay cô bé vẫn ôm chặt kẹo bông mà khi nãy được mẹ mua cho, nhưng kẹo bông giờ đã nát hết rồi.
- Huhu...
Vào lúc này, đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ bước về phía Thiên Lam. Người phụ nữ đó ngồi xuống, giơ tay lên lau nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-them-mot-lan-nua/3753766/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.