Ba cô nghe xong thì lặng lẽ đi về, cô đi theo phía sau ba cô từ từ đi ra xa cô cũng không kiềm được nước mắt. Tình cảnh bây giờ cũng không phải là điều cô muốn. Cô đứng đờ người một lúc lâu rồi quay trở lại. 
" Mẹ không về thiệc hả mẹ." 
Cô vẫn sợ mẹ cô nghĩ là cô đuổi mẹ cô . 
" Không." 
Mẹ cô suy nghĩ hồi lâu cũng trả lời là không. Một lát sau mẹ cô hỏi. 
"Ba mày về tới đâu rồi." 
Cô gọi cho ba hỏi thì biết ba đi tới quận Thủ Đức rồi. 
" Mẹ định về hả , không ấy ở chơi với con mấy bữa rồi về." 
Cô gọi cho ba nói mẹ cô muốn về nhưng ở chơi với cô vài bữa đã. Ba cô không chịu nói đợi ở đó bảo mẹ cô bắt xe sang . 
Cô đành thu dọn đồ đạc cho mẹ rồi dẫn mẹ cô đi ăn rồi chở ra bến xe. Cô trở về phòng lại thấy trống trải cô mệt quá nên đã ngủ một giấc đến tận tối. 
Đến tối cô đói nên lại ra quán bánh canh ngồi ăn cô nhắn tin cho anh báo mẹ cô đã về rồi. 
" Mẹ em về rồi." 
" Sao lại về rồi." 
" Ba em lên đón nên mẹ về rồi. Hazzz ba mẹ hành em hết cả một đêm giờ đuối quá." 
Hôm qua cô đã mệt lại ăn ít cộng thêm ba mẹ cô nữa khiến cô mệt rã rời. 
" Em ăn gì chưa." 
" Em đang ăn bánh canh." 
Cô chụp tô bánh canh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-them-mot-lan-nua/2812955/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.