Anh lại ngóc đầu dậy kéo cô lên trên xe phi thẳng về nhà.
" Anh chạy được không vậy."
" Anh có say đến mấy anh cũng chở em về nhà an toàn."
Về đến nhà anh vừa nằm lên giường đã ngủ mất rồi, cũng may anh không có quậy cô. Cô vệ sinh cá nhân xong định đi ngủ vì cô cũng sắp say rồi nhưng anh nằm gần hết cái giường không còn chỗ cho cô nằm nữa.
Chô chịu khó nép người ở phía dưới góc giường mà nằm tạm. Nhưng chật quá khiến cô rớt xuống dưới đất.
" Phan Nhất Minh, nè ê ê..."
Kêu anh cũng không dậy cô bực mình quá lại vả vào mặt anh mấy cái. Anh mới vì bị vả đau mà giật mình tỉnh dậy không ngờ anh còn tưởng mình đang ở trong mơ.
" Em đừng đi có được không, anh không cho ba bắt em về đâu."
" Anh ăn hiếp em bây giờ còn không cho em ngủ chiếm hết giường rồi cho anh ở đây một mình cũng đáng."
Anh lờ mờ mở mắt , bắt đầu mếu máo còn giả khóc như đứa trẻ.
" Thế giờ anh có cho em ngủ không."
" Có nằm đi."
Anh mới lùi ra sau cho cô nằm rồi cởi chiếc quần dài ra .
" Nóng quá ."
" Azz đây em cởi đồ ra cho."
Cô giúp anh cởi chiếc áo sơ mi ra , đúng là người anh rất nóng. Anh kéo cô vào lòng ôm cô lại .
" Em đừng đi có được không, lần trước em đi anh buồn anh nhớ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-them-mot-lan-nua/2812923/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.