Thời gian này đối với hai anh em nhà họ Trần giống như là tra tấn vậy, không chỉ Quang Đạt đau khổ vì Tuệ Nhiên rời đi.
Mà ở trong nước Trần Thành Đạt cũng không thua kém, anh không hiểu vì sao tiểu Băng gần đây luôn tránh mặt anh.
Từ cái lần đi qua thăm cô và đi chơi với tiểu Băng trở về thì cô cũng trở mặt, anh gọi điện hỏi thăm cô luôn tìm cách nói khéo để cúp máy cho nhanh.
Đến khi cô về Trần gia cũng lựa ngày anh bận, không thể về được mới đến thăm ba mẹ Trần.
Anh qua thành phố A thăm cô, thì cô bảo đang đi thực tập ở nơi khác, mà rõ ràng người của anh vừa thấy cô ở trường hôm trước.
Đến cuối cùng hôm nay anh qua Dương gia tìm cô, thì ba Dương nói cô đang đi chơi với bạn.
Anh quyết định ở lại Dương gia đợi cô trở về, thì thấy tiểu Băng đang vui vẻ đi cùng một thanh niên, hai người nói chuyện có vẻ rất vui.
Anh cúi đầu xin phép ba Dương được nói chuyện riêng với cô, ở ngoài vườn tiểu Băng đang đứng đợi anh, thì Thành Đạt bước đến ôm cô thật chặt.
Tiểu Băng vội vàng đẩy anh ra nói:
- Anh hai anh đang làm gì vậy?
- Anh nhớ em, tại sao mấy tháng nay em lại né tránh anh?
- Em không có.
- Em nói dối, lúc nào anh gọi điện cho em hay qua đây gặp em, em đều nói em bận vậy cậu ta là ai mà em có vẻ thân thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3451867/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.