Chương trước
Chương sau
Khả Hân được đưa đến bệnh viện thì đã có dấu sinh, Lý Thế Bảo làm thủ tục đưa người vào phòng sinh, mọi người đều ở ngoài chờ.

Chỉ có anh vì lo lắng cho Khả Hân và hai con nên đã đăng ký vào cùng, bên ngoài ai cũng mong đợi gặp hai bé và mẹ khỏe mạnh.

Đến hơn 30 phút sau thì Khả Hân đã sinh xong, là một bé trai và một bé gái rất đáng yêu được đặt tên là Lý Thế Luyện và Lý Tuệ Mẫn.

Mẹ Lý đang ẩm Lý Thế Luyện thằng bé được bà nội ẩm thì hé miệng cười.

Lý Tuệ Nhiên đang ẩm bé gái cười vui vẻ nói:

- Chị hai sinh hai đứa thật sự rất đáng yêu, em cũng muốn sinh một đứa con gái như thế này.

Lúc này Trần Quang Đạt lên tiếng:

- Chỉ cần em muốn anh liền cho…

Mọi người đều cười lớn, bởi vì Trần Quang Đạt đã đối diện với tình cảm của mình và đang hẹn hò với Lý Tuệ Nhiên.

Còn Lý Tuệ Nhi đang ẩm Trương Kiến Long trên tay cũng góp phần nhận xét:

- Chị hai đúng là khéo sinh, coi cháu trai của em kìa nhìn y chan như hình của anh hai lúc nhỏ em đã xem luôn.

Khả Hân mỉm cười hạnh phúc, ngồi chơi một chút với Khả Hân thì mọi người cũng về cho mẹ mới sinh được nghĩ ngơi.

Trên đường đưa Tuệ Nhiên về Trần Quang Đạt hỏi:

- Em muốn có một đứa không?

Tuệ Nhiên hơi bất ngờ:

- Hả???

- Không phải em rất thích trẻ con sao? Anh và em cùng sinh một đứa đi.

- Anh giỏi quá hé, chúng ta còn chưa kết hôn mà anh tính đến chuyện có con rồi.

- Thì anh tính trước vậy mà.

Tuệ Nhiên cũng thật sự bó tay với anh luôn, hai người vui vẻ cùng nhau tính đến chuyện tương lai.

Cuộc sống vẫn trôi qua bình yên như thế, từ khi Trần Quang Đạt và Lý Tuệ Nhiên thông báo với ba mẹ và bạn bè chuyện của hai người, thì họ vẫn hạnh phúc.

Vì đã công khai rồi nên Trần Quang Đạt xin phép đưa Tuệ Nhiên đi chơi càng dễ dàng hơn.

Như hôm nay anh đưa cô đến khu du lịch mà hồi cấp hai họ đến, khi đó hai người đi leo núi còn té xuống vách núi nữa, sẵn ôn lại kỷ niệm luôn.

Họ cũng ở khách sạn lần đó ở, Tuệ Nhiên mới tắm xong đang nằm trên giường lướt điện thoại.

Lúc này Trần Quang Đạt đi đến nằm xuống hôn lên vai cô hỏi:

- Em đang xem gì thế?

- Em đang xem lại mấy tấm ảnh sáng nay đi chơi chụp cùng anh nè, rất đẹp em rất thích.

Trần Quang Đạt nhìn vào màn hình điện thoại của cô rồi nói vào tai cô:

- Anh thấy còn chưa đẹp.

- Tại sao?

- Vì còn thiếu những đứa trẻ.

Tuệ Nhiên ngại ngùng đỏ mặt nói:

- Anh lưu manh.

- Anh không có, anh chỉ tranh thủ để bằng bạn bằng bè thôi, con của Thế Bảo đã được 6 tháng rồi, con của Thiên Bảo cũng được 5 tháng, nên anh cũng muốn.

- Em chưa sẵn sàng mà anh… ưm…em…

Trần Quang Đạt cuối xuống hôn cô và đè cô xuống giường, Tuệ Nhiên chỉ có thể làm theo thôi hiện tại cô không có đường mà chạy rồi.



Hôm nay Trần Quang Đạt đi công tác không có ở đây nên Tuệ Nhiên tự đi xe một mình.

Vừa xuống bãi giữ xe cô còn chưa kịp mở cửa xe, đã bị một người từ phía sau chụp thuốc mê và cô không còn biết gì nữa.

Bọn chúng đã chuẩn bị xe trước cô vừa ngất xỉu là bọn chúng bắt cô lên xe, chúng đưa Tuệ Nhiên đến một khách sạn gần đó.

Đưa lên phòng 109 để cô nằm trên giường, lúc này cô gái ngoài ban công đi vào hỏi:

- Các người làm gọn không? Có ai phát hiện không?

- Thưa Bùi tiểu thư không có ai ở bãi xe lúc đó cả, vậy nên cô yên tâm.

- Được rồi bây giờ các người bắt đầu đi.

Lý Tuệ Nhiên ngất xỉu đến khi tỉnh dậy trời đã tối, cô không biết vì sao mình lại ở đây cô không nhớ gì hết.

Nhưng mà người đàn ông bên cạnh cô là ai? Cô không quen anh ta Tuệ Nhiên lập tức ngồi dậy mặc quần áo vào và chạy về nhà.

Về nhà cô rất hoảng loạn chạy lên phòng tắm rửa vừa tắm cô vừa khóc, cô hoàng toàn không nhớ gì hết.

Lúc này đây cô cảm thấy cơ thể của mình thật giơ bẩn, cô muốn tẩy rửa mọi thứ cơ thể của cô rất bẩn.

Bây giờ cô phải làm sao đây? Khóc đến mệt mỏi cô mới bước ra ngoài, thì lúc này điện thoại của cô có tin nhắn đến.

Mở tin nhắn đó ra xem thì Tuệ Nhiên tái mặt, không có tên người gửi, chỉ có một dòng chữ:

- Em rất quyến rũ.

Và kèm theo là những tấm ảnh cô đang ngủ cùng người đàn ông vừa rồi, trong căn phòng đó.

Lúc này Tuệ Nhiên hoàng toàn suy sụp, tại sao? Tại sao những chuyện thế này lại đến với cô.

Cô theo đuổi vất vả suốt mười mấy năm trời mới có được tình yêu của anh Quang Đạt, hạnh phúc không được bao lâu tại sao chuyện này lại đến với cô.

Lúc này Trần Quang Đạt lại không có ở đây, nếu anh ấy trở về và biết cô không còn trong sạch nữa thì cô phải làm sao đây.

Tuệ Nhiên lúc này chỉ biết khóc cho đến khi mệt mỏi quá rồi ngất đi, bình thường ai cũng thấy được sự mạnh mẽ của cô.

Ai cũng thấy cô tươi cười nhưng những lúc yếu lòng thế này cô chỉ biết giữ cho riêng mình mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.