Lý Tuệ Nhiên giận dỗi quay đi chỗ khác, Trần Quang Đạt mỉm cười tuy là cô giận anh rất lo nhưng mà rất đáng yêu nha!
Ôm cô để lên đùi anh hỏi lại lần nữa:
- Sao nào, em còn muốn giận anh đến bao giờ? Muốn gì thì em phải nói thì anh mới giải quyết được chứ.
Xoay mặt cô qua đối diện với mình, hôn nhẹ lên môi cô một cái anh nói:
- Ngoan nói anh nghe đã có chuyện gì rồi? Còn không thì để anh nấu cơm cho em ăn rồi chúng ta nói chuyện nha!
- Anh cũng biết nấu à?
- Không, nhưng mà anh có thể tập.
Mỉm cười với cô rồi anh để cô ngồi xuống sofa còn mình đi vào bếp xoắn tay áo lên làm.
Lý Tuệ Nhiên đứng ở cửa thấy anh vụng về làm cái này cái kia, cô cũng bớt tức giận đi đến nói:
- Để em.
Rồi cô lấy tạp dề mang vào và bắt tay vào nấu ăn, nói gì nói tuy là tiểu thư nhà giàu nhưng mẹ cô luôn dạy cô nấu ăn để chăm sóc gia đình.
Trần Quang Đạt biết cô đã bớt giận rồi vui vẻ đi đến ôm cô từ phía sau nói:
- Em thật sự rất đảm đang, đúng là vợ của anh mà giỏi ghê.
- Ai là vợ anh? Không phải cô Bùi kia mới là vợ sắp cưới của anh à?
Bao nhiêu thôi là anh biết ai đã gây chuyện rồi, anh ôm cô nói:
- Không hề, cô ta không là cái thá gì hết ngoài em ra không có ai xứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3445614/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.