Ba Dương rất vui vẻ nhận lời ngay lập tức:
- Gia đình chúng tôi thật sự rất biết ơn anh chị đã nuôi dưỡng Lệ Băng suốt thời gian qua, bây giờ cho dù là 1000 điều kiện chúng tôi cũng chấp nhận.
Ba Trần nói:
- Không, không cần phải như thế thật sự chúng tôi rất thương con bé, chúng tôi chỉ yêu cầu khi nào con bé không đi học hãy trở về Trần gia chơi và thăm mẹ tụi nhỏ, hoặc khi nhớ con chúng tôi có thể đến Dương gia thăm con bé được không?
Ba Dương rất vui mừng, ông tuy ở thành phố A có thể hô mưa gọi gió, nhưng ông có đều tra và biết Trần gia còn có tiếng hơn ông cả về kinh tế hay xã hội.
Người đàn ông điềm tĩnh này thật ra là một Đại tướng quốc gia, ông hay thấy trên TV mà hai người con trai kia cũng là Thiếu Tướng và Đại Tá, không vì Lệ Băng gia đình ông có cửa để ngồi nói chuyện với những người này sao?
Cho dù bây giờ họ nói không trả con lại đi nữa, thì ông cũng không thể làm được gì họ huống chi họ thương con bé ông rất mừng, Ba Dương vui vẻ gật đầu nói:
- Cái đó là lẽ đương nhiên rồi ạ, cho dù anh không yêu cầu khi Lệ Băng về nhà tôi cũng sẽ thường xuyên kêu con bé về thăm anh chị.
Vậy là hai gia đình thống nhất sẽ làm giấy tờ đổi tên lại cho tiểu Băng là Dương Lệ Băng, và chuyển hộ khẩu của cô về Dương gia lại.
Ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3444994/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.