Đi đến phòng dành cho hai người rồi, Trần Thành Đạt gọi món mà không cần hỏi tiểu Băng, bởi cô thích ăn cái gì hay ghét cái gì anh đều biết rõ hết.
Lâu rồi không có không gian riêng tư và gần gũi với em gái nên anh hỏi:
- Em hiện tại học hành thế nào rồi?
- Dạ em học cũng ổn và theo kịp chương trình hết ạ.
- Năm nay là năm cuối rồi em đã chọn được nghề nghiệp của mình chưa?
- Em đã lựa chọn xong rồi.
- Em theo học ngành gì?
- Em học du lịch ạ!
- Du lịch vậy không phải là em sẽ đi suốt sao? Em con gái lại yếu đuối tại sao không lựa chọn ngành học ở văn phòng cho khỏe? Lúc đó em có thể về coi quản lý cty cùng với mẹ.
- Vì em thích đi đây đi đó mà vậy nên em mới chọn học du lịch, em không muốn dựa vào gia đình đâu ạ.
Thật sự thì cô thích du lịch là một phần, một phần nữa là cô muốn đi đây đi đó để ít có cơ hội để gặp anh hơn, dù nói thế nào thì nếu anh hạnh phúc bên chị gái xinh đẹp kia thì cô sợ mình sẽ ghen tị.
Mà phụ nữ một khi có sự ghen tị thì rất nguy hiểm, cô lại không muốn sự ghen tuông của mình sẽ đánh mất con người mình, nên đi là lựa chọn tốt nhất.
Thấy tiểu Băng bỏng nhiên im lặng Trần Thành Đạt ngồi nhìn em gái mình thật kỹ, cô bé hôm nào được anh cứu về không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3437209/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.