Buổi tối vì lâu quá rồi không gặp lại nên ba cô gái ngủ cùng nhau ở biệt thự của Trương Kiến Văn.
Phạm Mai Ái Linh lên tiếng trước:
- Tuệ Nhiên có phải hôm nay cậu không vui phải không?
- Làm gì có, mọi người đến chơi với tớ nên tớ rất vui.
- Chị Tuệ Nhiên nói dối, em thấy xuốt buổi tối chị cười nhưng nụ cười không vui, có phải chị nhớ người đó không?
- Làm gì có, em nói lung tung.
- Cậu không qua mắt được bọn tớ đâu, tớ và bé Như thấy hết nhé! Cậu đừng nói dối không lẽ bọn tớ mà cậu cũng không tin tưởng hay sao?
- Không có mà, thôi chúng ta nói chuyện khác đi hai người dạo này sao rồi?
Lý Tuệ Nhiên không muốn bạn bè của mình lo lắng vì thế cố gắng nói qua chuyện khác, nhưng càng như thế càng nói rõ là cô không ổn.
Chơi với nhau bao nhiêu lâu làm sao hai cô gái kia không hiểu tính cách của bạn mình, nhưng mà họ cũng không muốn cô buồn nên thôi chiều theo cô mà nói chuyện khác.
Các cô gái trò chuyện đến khuya mới ngủ kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất cho nhau nghe.
Ở với nhau được vài hôm thì mọi người cũng trở về nước, Lý Tuệ Nhiên tiếp tục đi học.
Hôm nay do đi trễ cô chạy nhanh không nhìn ở ngay chỗ ngã quẹo là đến lớp học, cô va vào một người cả hai đều té xuống. Đứng lên cô gấp gáp nói:
- I"m sorry, you ok?
- Yes, l"m
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3437196/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.