Suốt khoảng thời gian năm lớp 9, rảnh là Lý Tuệ Nhiên chạy qua lớp 12A nhưng không phải tìm anh hai mà tìm Trần Quang Đạt.
Hôm nay giờ ra chơi cô bé cũng như vậy cầm trên tay chai nước hoa quả mà đi tìm anh, thấy Trần Quang Đạt đang ngồi đọc sách ở trong lớp, cô đi đến đưa nước nói:
- Anh nghỉ ngơi một chút đi, anh có đói không? Chúng ta đi ăn nhé!
Ngước mắt lên nhìn cô bé anh ấy trả lời:
- Anh không đói.
- Anh không thể nói chuyện với em nhiều chút à? Lúc nào gặp em anh cũng nói chuyện với em lạnh nhạt như vậy hết.
Trần Quang Đạt không trả lời, im lặng uống nước của cô bé đưa rồi đọc sách tiếp.
Lúc này ở ngoài cửa có một người con gái xinh đẹp bước đến chỗ hai người đang ngồi, cô gái ấy đưa cho anh một lá thư được tự tay làm và vẻ rất đẹp nói:
- Trần Quang Đạt tớ học lớp 12B đã ngưỡng mộ cậu từ lâu, chúng ta sắp học xong cấp ba rồi cậu có....
- Không?
Chưa đợi cô gái kia nói hết câu, Trần Quang Đạt không nhìn lấy mặt cô gái đó dù chỉ một giây, dứt khoát trả lời ngắn gọn xúc tích.
- Cậu...
Trần Quang Đạt không nói tiếng thứ hai trực tiếp đứng lên bước ra ngoài.
Cô gái đó vô cùng xấu hổ bỏ chạy, bởi vì ít ra cô cũng là hoa khôi của trường gia đình giàu có lại học giỏi, vậy mà mặt cô anh cũng không thèm nhìn đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-sao-anh-cu-lanh-nhat-voi-em-/3437191/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.