“Thích cậu” ba từ này cộng thêm cả mấy dấu chấm than to đùng như tiếng ‘đùng đoàng’ của tiếng sấm sét làm cho Đàm Thanh Ninh nổ tung.
Tay cô run lên, thiếu chút nữa không cầm được điện thoại.
Bạch Tân Hàn quay sang nhìn cô, nhàn nhạt nói: “Uông Sâm đã trở lại.”
Đàm Thanh Ninh hoảng sợ lên tiếng, xiết chặt di động trong tay.
Bạch Tân Hàn thích cô?
Qúy Lam uống nước tiên vào đầu à?
Đàm Thanh Ninh cúi đầu, nhích người lùi vào một góc gần cửa xe, tạo ra một khoảng cách với Bạch Tân Hàn.
Cô mở khóa màn hình, ngón tay đánh chữ lạch cạch.
[???]
[Cậu ta còn vừa ghét bỏ mình đi đường không nhìn]
Đàm Thanh Ninh thấy mình có thể viết được ra <<100 sự việc nhỏ làm Bạch Tân Hàn ghét bỏ mình>>, may mà cô vui vẻ rộng rãi không ghi thù, không thì quan hệ bạn ngồi cùng bàn của họ đã sớm tan vỡ.
Vừa gửi được tin nhắn, chú Uông mở cửa lên xe.
“Chú Uông đi tìm cháu ạ? Nhưng cháu không nhìn thấy chú.” Đàm Thanh Ninh ngẩng đầu, chào hỏi chú Uông.
Uông Sâm cười cười: “Không sao đâu? Do hôm nay nhiều người.”
Trong lúc khởi động xe, tin nhắn của Qúy Lam lại đến.
[Đánh là thương mắng là yêu, cậu chính là bảo bối nhỏ của cậu ta]
“Bảo bối nhỏ.” Ba từ này thành công làm cả nguời Đàm Thanh Ninh nổi da gà.
Sợ Bạch Tân Hàn ở bên cạnh nhìn thấy, Đàm Thanh Ninh không dám nói nhiều với Qúy Lam, khóa màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-rat-nhieu/3050939/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.